ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 192

Bắc Vũ không hiểu tại sao tinh thần của mình đột nhiên trở nên sa sút.
Có lẽ là bởi vì chứng kiến cuộc tình dối trá, cho nên cô vốn có thái độ tiêu
cực với tình yêu lại càng thêm khó chịu.
Có lẽ là bởi vì...
Được rồi, hình như chả còn nguyên nhân nào khác nữa.
Trên xe buýt, Tiểu Phi Thuyền ngồi bên cạnh cô, Thẩm Lạc và Lý Đồng
ngồi đằng sau, thỉnh thoảng nhỏ giọng nói chuyện, phần lớn là Lý Đồng
nói, còn Thẩm Lạc chỉ đáp ngắn gọn hai ba câu.
Bắc Vũ đeo bịt mắt, ngủ vùi trong bốn năm tiếng, trên đường đến trạm nghỉ
cũng không xuống xe.
Lúc trở lại cổng câu lạc bộ, mọi người chào tạm biệt, Bắc Vũ vẫn còn mơ
màng.
May có Tiểu Phi Thuyền gọi hồn cô về: "Chị ơi, cô mời cha đi ăn cơm, em
không đói, có thể tới nhà chị chơi không, đợi cha em ăn xong rồi đến đón
em?"
Nói xong ra sức nháy mắt với cô.
Bắc Vũ nhìn Thẩm Lạc cách đó mấy bước, lập tức tỉnh táo, cười tươi: "Đàn
anh, anh và Tiểu Đồng đi ăn cơm đi, em đưa Tiểu Phi Thuyền về nhà chơi,
nhà em cách đây cũng không xa, anh ăn xong đến đón bé là được."
Thẩm Lạc nhíu mày: "OK."
Bắc Vũ: "Em báo địa chỉ và số điện thoại cho anh."
Thẩm Lạc: "Không cần đâu, tôi biết rõ vị trí nhà máy quốc doanh."
Tiểu Phi Thuyền cười hì hì móc một chiếc di động từ trong ba lô ra: "Em
gọi điện thoại cho cha là được."
Bắc Vũ nhún vai, kéo cậu bé rồi vẫy tay với Thẩm Lạc và Lý Đồng, cười
nói: "Vậy bọn em đi đây, hai người ăn từ từ, không cần phải vội."
Nói xong cô mang Tiểu Phi Thuyền đi gọi một chiếc taxi rồi phóng khoáng
đi.
Lý Đồng nhìn thấy ánh mắt Thẩm Lạc dõi theo chiếc taxi cho đến khi nó
biến mất trong dòng xe cộ mới lên tiếng: "Tiểu Phi Thuyền hình như rất
thích Bắc Vũ, anh rất thân với cô ấy sao?"
Thẩm Lạc khẽ ừ một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.