ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 201

Bắc Vũ cười: "Tôi rất doạ người sao?"
Trương Thuỵ nhìn cô lắc đầu: "Tôi nghe nói cô tự mở công ty, trước đó
cũng đã từng gặp cô, tôi cảm thấy một cô gái như cô cần gì phải để cha mẹ
giới thiệu đối tượng."
Bắc Vũ cười: "Không nhìn ra một người đàn ông thuộc ngành kỹ thuật như
anh lại rất khéo mồm, nhưng tôi cũng không được như anh nghĩ đâu."
Trương Thuỵ: "Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, có lẽ là cô không có ý định tìm
thôi."
"Thực ra... cũng không phải." Bắc Vũ suy nghĩ, thay đổi đề tài, "Vậy tại sao
anh lại tìm đối tượng?"
Trương Thuỵ dường như cảm thấy câu hỏi này hơi buồn cười: "Còn có thể
tại sao chứ? Đương nhiên là kết hôn sinh con rồi." Anh ta cười, "Phần lớn
lý tưởng của đàn ông đều là như vậy, thăng chức tăng lương mua nhà mua
xe, cưới vợ sinh con."
Bắc Vũ cảm thấy hợp lý gật đầu, đúng vậy, ai mà không như vậy chứ?
Trương Thuỵ tò mò nhìn cô: "Cô thì sao?"
"Tôi ư?" Bắc Vũ cười: "Muốn tiết kiệm đủ tiền để đi du lịch vòng quanh
trái đất trong ba đến năm năm, đi Nam Cực xem chim cánh cụt, đi Xích
Đạo ngắm sao, đi Châu Phi xem những động vật lớn di chuyển, đi Nam Mỹ
tìm kiếm nền văn minh Maya."
Cô hơi dừng lại, híp mắt nhìn Trương Thuỵ: "Có phải tôi nói những điều
này khi ở tuổi này là quá ngốc nghếch không?"
Ở tuổi cô đáng lẽ nên suy nghĩ tới việc kết hôn hôn sinh con, mua hai căn
hộ thông với nhau.
Trương Thuỵ gật đầu rồi lại lắc đầu: "Ở tuổi chúng ta, hiếm người vẫn còn
lãng mạn được như cô."
Bắc Vũ chớp mắt mấy cái: "Anh không cảm thấy suy nghĩ của tôi rất buồn
cười sao?"
Cô hiếm khi nói với người khác về lý tưởng và kế hoạch cuộc đời mình, khi
còn bé nói những lời này người ta sẽ cảm thấy bạn thật ngây thơ lãng mạn,
rồi chỉ cười. Sau khi lớn lên nhắc lại những lời này, người khác sẽ nói bạn
có bệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.