ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 211

Chương 28: Gặp ma

Mười giờ tối, tiếng động ầm ĩ trong thành phố hoàn toàn cách xa ngõ cổ

này, chỉ nhìn thấy ánh đèn lập lòe loé từ xa.
Bắc Vũ là người thích vui vẻ, nhưng một hai năm nay không biết là do tuổi
tác lớn dần hay sức khoẻ suy giảm, đã không còn loại nhiệt tình của thanh
niên hai mươi mấy, buổi tối hiếm khi ra ngoài ca hát uống rượu thông đêm.
Cả văn phòng trống không, cũng không biết khi nào Giang Việt mới đi chơi
về.
Một mình cô buồn chán, sau khi tắm xong, cô cầm lấy bia của Giang Việt,
ra ngoài ban công hóng gió.
Cạch một tiếng, bên phía đối diện có người đẩy cửa đi ra.
Bắc Vũ ngẩng đầu nhìn, là Thẩm Lạc mặc đồ ở nhà, đang cầm một cốc sữa
bò biểu tượng cho sự khoẻ mạnh.
Bắc Vũ cảm thấy mọi chuyện đều rất kì diệu, trước kia anh là đối tượng
thầm mến của cô, sau đó hai người còn lăn lộn trên giường, giờ lại trở
thành hàng xóm với nhau.
Càng kì diệu hơn là dù đã lớn tuổi nhưng gương mặt của Thẩm Lạc vẫn
lạnh lùng như cũ, thậm chí cô cảm thấy đêm đó chỉ là một giấc mơ của
mình.
Vì thế sự xấu hổ cũng đã giảm bớt đi.
"Đàn anh, cám ơn buổi trưa anh đã chiêu đãi." Cô chủ động chào hỏi anh.
Thẩm Lạc đứng bên lan can gật đầu, khẽ nhấp một hớp sữa bò, nhìn về phía
cô không nói lời nào, Bắc Vũ chỉ cảm thấy anh đứng đó thôi chứ cũng
không phải đang nhìn mình.
Bắc Vũ đã quen với việc tích chữ như vàng của anh, cho nên cũng không
mong đợi gì việc người đối diện sẽ nói chuyện với mình, dứt khoát cúi đầu
vừa uống bia vừa chơi điện thoại, cũng lười tìm chủ đề trò chuyện.
Trong buổi đêm yên tĩnh, không biết qua bao lâu, lâu đến mức Bắc Vũ cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.