ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 247

Ra quân thất bại!
Nửa tiếng sau, Thẩm Lạc chở Bắc Vũ về đến nhà.
Anh lái xe rất ổn định, Bắc Vũ ngủ say không biết trời đất gì, còn Tiểu Phi
Thuyền đồng ý chăm sóc cô cũng tựa bên cạnh cô ngủ.
Thẩm Lạc xuống xe, nhìn căn hộ đối diện tối đen như mực, không biết
Giang Việt lại đi đâu chơi rồi.
Anh gọi Bắc Vũ, có lẽ say rượu cộng thêm quá mệt mỏi khiến cô ngủ quá
sâu, không có bất cứ phản ứng gì. Còn Tiểu Phi Thuyền ở bên cạnh dụi mắt
tỉnh lại: "Cha ơi, về đến nhà rồi ạ?"
Thẩm Lạc gật đầu, ôm cậu nhóc xuống xe, lại khom người ôm Bắc Vũ ra.
Người đang ngủ nói mớ mấy tiếng, nhưng vẫn không tỉnh lại, có lẽ là cảm
thấy ngực anh thoải mái, còn nhích sát lại đó.
"Cha ơi, cha ôm chị đi đâu thế?" Tiểu Phi Thuyền nhìn thấy cha ôm Bắc Vũ
vào nhà, đi theo phía sau hỏi.
"Chị mệt quá, trong nhà lại không có người, cha ôm chị sang nhà chúng ta
nghỉ ngơi trước."
Tiểu Phi Thuyền gật đầu: "Vậy con không đánh thức chị nữa."
Trẻ con luôn rất ngây thơ.
Thẩm Lạc ôm thẳng người lên tầng hai, sau khi đặt Bắc Vũ xuống giường
mình, lại đi chăm sóc Tiểu Phi Thuyền.
Lúc quay lại phòng ngủ đã là nửa tiếng sau.
Còn người vốn nằm chỉnh tề trên giường thì lúc này đồ lót vứt ngổn ngang,
tấm lưng và đôi chân trần lộ ra ngoài.
Khi ngủ Bắc Vũ không thích mặc quần áo, trong lúc mơ màng cảm thấy
không thoải mái, cô cởi hết đống quần áo vướng víu ra.
Thân hình của cô rất đẹp, không quá gầy, thích vận động nên chân tay cứng
cáp, đường cong cơ thể lộ rõ.
Lúc này cô nằm sấp, khung xương hơi nhô lên, dọc xuống dưới là chiếc eo
nhỏ, cùng với chiếc mông cong mê người.
Cổ họng Thẩm Lạc giật giật, nhớ tới hình ảnh trên núi kia.
Khi đó anh cũng không quá tỉnh táo, cả người giống như lọt trong sương
mù, như thể có một giấc mộng xuân, nhưng ý loạn tình mê trong lúc nửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.