ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 246

Ánh mắt Thẩm Lạc hơi nóng lên.
Mọi người xuống đất, Thiệu Vân Khê nhanh chóng chạy đến trước mặt cô,
cười hì hì: "Quả nhiên là cao thủ, sau này phải bám theo cậu rồi."
Vừa rồi trèo quá nhanh, Bắc Vũ vẫn còn thở gấp, thuận miệng đáp: "Không
có gì." Kết thúc hoạt động leo núi, Bắc Vũ vốn mệt nhoài muốn quay về
nghỉ ngơi, ai ngờ Tiểu Phi Thuyền lại lôi kéo cô cùng đến viện hải dương.
Cô làm sao có thể từ chối lời cầu xin của cậu nhóc.
Thiệu Vân Khê đã hạ quyết tâm theo đuổi Bắc Vũ nên cũng đi cùng.
Vì vậy ăn cơm trưa xong lại lái xe đến viện hải dương.
Cậu nhóc vô cùng khoẻ mạnh, gần đây sức lực của Bắc Vũ suy giảm, lăn
lộn cả một chiều với cậu nhóc cũng đã mệt đến lả người. Lại cảm thấy có
con thật là một chuyện đáng sợ, không khỏi sinh ra thêm mấy phần kính nể
với việc Thẩm Lạc làm cha đơn thân.
Một buổi chiều trôi qua, đến gần giờ cơm, tất nhiên là lại giải quyết bên
ngoài.
Tâm trạng của Bắc Vũ không tệ, cộng thêm hơi mệt mỏi, nên cũng uống
chút rượu khi ăn.
Sau khi kết thúc, Thiệu Vân Khê thấy cô đã hơi say, lúc đi ra cửa định đưa
mọi người về lại bị Thẩm Lạc từ chối: "Không cần, tôi sẽ lái xe đưa cô ấy
về."
Thiệu Vân Khê còn muốn nói thêm gì đó, lại thấy Bắc Vũ mệt mỏi hất tay:
"Tự bọn tôi về được rồi, cậu cũng sớm về nghỉ ngơi đi."
Nói xong chui luôn vào ghế sau, co người lại ngủ.
Thẩm Lạc để cho Tiểu Phi Thuyền ngồi vào, sau đó vòng lên ghế lái đằng
trước, vừa khởi động xe vừa nói: "Tiểu Phi Thuyền chăm sóc chị cho tốt
nhé."
Tiểu Phi Thuyền nhìn người đã xiêu vẹo bên cạnh mình, ra sức gật đầu:
"Con biết rồi."
Xe rời đi, để lại một làn khói cho Thiệu Vân Khê.
Cậu ta sờ mũi, hơi ấm ức.
Giấc mộng thời thiếu niên của cậu ta chỉ mới bắt đầu, vậy mà đã xuất hiện
tình địch trong tình thế bất ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.