ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 394

– Cái gọi là thế giới của anh là do người khác tự nghĩ ra. Bây giờ anh chỉ

muốn sống bình thường như thế này thôi.

Chu Dục mỉm cười nhìn Phi Thuyền Nhỏ vẫn đang ngơ ngác:

– Thảo nào anh không cho Phi Thuyền Nhỏ nhảy lớp.-

Thẩm Lạc nhắm mắt lại:

– Em dẫn Phi Thuyền Nhỏ về trước đi. Trẻ con ở bệnh viện lâu sẽ không

tốt.

Chu Dục nói:

– Anh ở đây một mình có ổn không?-

Thẩm Lạc:

– Anh chỉ bị thương ở vai thôi.

Phi Thuyền Nhỏ cầm lấy tay anh:

– Bố ơi, con muốn ở đây chăm sóc bố.

Thẩm Lạc duỗi tay xoa đầu của cậu:

– Ngoan nào. Con về với chú đi, khi nào bố hết bệnh sẽ đến đón con.

Phi Thuyền Nhỏ bĩu môi: – Nhưng mà con muốn chăm sóc bố mà.

– Ngoan nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.