ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 400

nghi ngút vậy. Tất cả mọi thứ trong đó đều rất sống động. Có lẽ mọi người
không thích, nhưng anh lại rất thích thế giới đó.

Sắc mặt An Lộ cứng đờ lại:

– Có lẽ chỉ là sự hiếu kỳ nhất thời thôi.

Thẩm Lạc lắc đầu:

– Không đâu. Bởi vì anh đã được trải nghiệm sự tốt đẹp trong thế giới

kia, nên không muốn quay về thế giới của mình nữa.

An Lộ nói:

– Thẩm Lạc, chúng ta mới là người cùng một thế giới.

Thẩm Lạc cười lạnh:

– An Lộ, em đúng là cần đi gặp bác sĩ Trần rồi.

An Lộ hít sâu một hơi để làm mình bình tĩnh lại:

– Thẩm Lạc, bao nhiêu năm nay, em vẫn luôn đuổi theo bước chân của

anh. Bây giờ em vừa mới đuổi kịp, em không cho rằng mình có thể từ bỏ
được.

Thẩm Lạc nói:

– Em cũng nên ra khỏi thế giới của mình đi, đừng tự gây áp lực cho bản

thân. Đối với anh, em chỉ là một người bạn cùng phòng bệnh mười mấy
năm trước thôi. Lúc trước anh cứu em chỉ là do thấy em định nhảy lầu mà
thôi. Em không cần phải nghĩ nhiều đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.