ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 46

Chỉ có Bắc Vũ vẫn luôn nhìn theo Thẩm Lạc, anh dường như không muốn
thể hiện, thậm chí cũng chả chủ động cướp bóng, nhưng kĩ năng tốt, nhận
được bóng thì sẽ không để cho đối phương có cơ hội cướp lại mà ném
thẳng vào rổ.
Trong mười phút đã có đến bốn lần ném vào rổ, trong đó ba quả chỉ trong
vòng ba phút.
Ở trong mắt Bắc Vũ quả thực đẹp đến ngây người, chỉ cần Giang Việt
thành công cướp bóng, hận không thể để cho anh ta nhanh chóng chuyền
cho Thẩm Lạc.
Hết lần này tới lần khác Giang Việt vẫn theo lối chơi thô bạo, tuy cướp
bóng giỏi, nhưng sau khi cướp xong lại bối rối không biết truyền cho ai,
nhất là khi bị hai người bên đối phương bao vây, hoàn toàn rối loạn, chỉ
biết tìm cách đột phá.
Bắc Vũ nhìn thấy Thẩm Lạc ở phía ngoài ba mét, đúng lúc không bị ai bao
vây, vội vàng đến mức hét lên: "Giang nhị cẩu, truyền sang phía sau bên
trái cho Thẩm Lạc!"
Tiếng hét của cô gái mười lăm tuổi chói tai, cô lập tức cảm nhận được
những ánh mắt chòng chọc nhìn về phía mình, thậm chí Thẩm Lạc trên sân
bóng cũng liếc qua.
Cô vội vàng giả vờ giả vịt cào tóc, vẻ mặt biết lỗi rồi.
Cũng may Giang Việt nghe theo lời cô, ném bóng sang trái, Thẩm Lạc dời
mắt, bắt được bóng nhanh chóng ném vào rổ.
Ầm một tiếng, bóng bay đẹp mắt vào rổ.
Trong sân không ngừng hoan hô.
Trọng tài thổi còi kết thúc nửa hiệp thi đấu.
Giang Việt cả người ướt sũng mồ hôi chạy về, lau mồ hôi trên trán, hất tay
với Bắc Vũ: "Mau đưa nước đây!"
Bắc Vũ vốn định đạp cho anh ta một cái, nhưng liếc thấy Thẩm Lạc ở cách
đó không xa, đành yên lặng thu chân lại, cười đưa nước cho anh ta.
Nhìn thấy những thành viên khác nhao nhao tới, lại ân cần đưa nước cho
từng người.
Bởi vì Thẩm Lạc đi chậm nhất, nên anh là người cuối cùng nhận nước từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.