ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 542

Thẩm Lạc im lặng một lát, rồi lắc đầu:

– Anh không có ước mơ. (*)

(*) Nguyên văn là “Anh đã không còn ước mơ.” Nhưng tớ để vậy vì nếu

để là “đã” thì bạn Bắc sẽ phải hỏi tiếp vì sao không còn, nhưng trong
trường hợp này bạn Bắc nghe thành không có nên không hỏi nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.