ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 58

Chương 8: Đi cắm trại

Qua một học kì lớp mười, Bắc Vũ vẫn là thành phần mờ nhạt trong đám

người, niềm thầm mến với Thẩm Lạc vẫn cứ uy trì như thế.
Bởi vì với thứ hạng hai mươi lăm trước đó nên cô cũng không đặt quá
nhiều kì vọng vào bản thân, cuộc thi cuối kì bình tĩnh hơn rất nhiều so với
thi giữa kì.
Ngày cuộc thi kết thúc, cô thu dọn xong đồ đạc trong ký túc xá rồi xuống
lầu, nhìn thấy Giang Việt vịn bên xe đạp, vẻ mặt hưng phấn mong đợi nhìn
cô.
Cô đi qua, không khách sáo nhét đồ lên sau xe anh ta: "Cười bỉ ổi như thế
chắc chắn là không có chuyện gì tốt."
Giang Việt nhướn mày: "Em nói sai rồi, anh không chỉ có chuyện tốt muốn
tuyên bố mà nó còn liên quan đến em đấy."
Bắc Vũ liếc mắt, không cho là đúng: "Giang nhị cẩu anh có thể làm được
chuyện gì tốt chứ, nếu thế thì mặt trời mọc đằng Tây rồi."
Giang Việt vỗ ngực: "Lần này thực sự là chuyện tốt, anh rủ mấy bạn cùng
lớp ngày mai leo lên Vân Sơn cắm trại ngắm mặt trời mọc, em đi cùng
nhé!"
Vân Sơn là một ngọn núi lớn nằm ở ngoại ô thành phố, hai năm qua thịnh
hành trào lưu cắm trại qua đêm ngắm mặt trời mọc.
Bắc Vũ dắt xe đạp của mình ra: "Một đám nam sinh hôi hám bọn anh đi
cắm trại, chỉ có mình em là nữ sinh đi theo làm gì?"
"Đương nhiên là vì Thẩm Lạc rồi."
Bắc Vũ quay đầu nhìn anh ta, không dám tin: "Anh ấy cũng đi sao?"
"Bất ngờ không? Vui đến thế kia à?" Giang Việt ra sức gật đầu, vẻ mặt
khoa trương, "Đây là cơ hội anh chuẩn bị hết vì em đấy, vốn chả trông
mong gì, không ngờ cậu ta lại đồng ý."
Bắc Vũ nhíu mày: "Không phải anh nói anh ấy thường chơi một mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.