ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 94

Từ khi nhân vật nam chính rời đi, chuyện chui vào khu rừng dưới lời đồn
đại trở nên sinh động như thật, đã thế lại dần dần có thêm nhiều phiên bản.
Ba cao su, dã chiến, những từ ngữ cách xa với cô ở độ tuổi này, toàn bộ đều
xuất hiện trong đầu cô.
Ba người thành hổ, miệng nhiều người nung chảy vàng, không có ai chịu
theo đuổi chân tướng. Vào thời kì hormone sinh trưởng, thiếu nam thiếu nữ
mười mấy tuổi càng thích biến tấu câu chuyện để thoả mãn sự khám phá kì
lạ ở tuổi này.
Trong đống tin đồn đó, Bắc Vũ bị dán nhãn phóng đãng không biết xấu hổ.
Hơn nữa trước đó cô thường xuyên chơi với đám Giang Việt, nên chuyện
này càng thêm hiển nhiên.
Cô đã trở thành cô gái đê tiện trong miệng mọi người.
Bởi vì nhân vật nam chính biến mất, tất cả lời biện hộ của Bắc Vũ đều vô
lực, hơn nữa xưa nay cô tâm cao khí ngạo, cũng chẳng muốn cố gắng đi
giải thích.
Mới qua được hơn một học kì cấp ba, số bạn bè vốn ít ỏi của cô đã thi nhau
rời đi.
Học sinh ngoan không muốn chơi với cô, còn Nhị Trung phần lớn toàn là
học sinh như vậy.
Còn những nam sinh cá biệt, ánh mắt ngả ngớn, nghiền ngẫm nhìn cô.
Trải qua gần một tháng hỗn loạn, cô mới nhớ đã lâu không tới sân thể dục,
đã lâu không gặp Thẩm Lạc. Chỉ đứng từ xa nhìn hai lần anh chơi bóng với
đám Giang Việt, nhưng cô cũng không hiểu rõ tại sao không còn xúc động
muốn đến gần như trước.
Theo báo cáo của Giang Việt, quan hệ của Thẩm Lạc với đám bọn họ
không tệ, nhưng anh vẫn không thích nói chuyện.
Bắc Vũ nhớ tới đêm hôm Trương kim cương bắt cô và Thiệu Vân Khê, lúc
anh đi ngang qua, không biết có hiểu lầm hay không?
Nhưng nghĩ đến đêm đó anh đến chỗ Triệu kim cương làm chứng, cô
không khỏi vui mừng.
Cô quyết định mặt dày đi cảm ơn anh.
Đã lâu không tới sân thể dục vào buổi tối, nhất thời cảm thấy lạ lẫm không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.