ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 99

Bắc Vũ dẩu miệng: “Em nhìn thấy Thẩm Lạc lên núi, nên tò mò đi theo.
Không nghĩ tới lại bị mất dấu, xuất hiện Thiệu Vân Khê muốn tỏ tình với
em, sau đó cậu ta sụt xuống hố, em kéo cậu ta lên rồi bị bọn Trương kim
cương bắt quả tang.”
Giang Việt cười: “Xem ra Thẩm Lạc đúng là số kiếp của em rồi, em thích
người ta đến vậy sao? Giống như bóng ma ấy, lên núi mà cũng dám bám
theo?”
“Có gì không dám, em tò mò thôi mà.”
Giang Việt cười xoa đầu cô: “Sau này cẩn thận chút. Lần trước say rượu
ngủ bên vệ đường, lần này chui vào rừng bị Trương kim cương bắt, nếu lại
làm ẩu không biết lần sao sẽ gây ra hoạ gì nữa?
Bắc Vũ liếc anh ta: “Anh không biết xấu hổ úm em gặp rắc rối?”
“Anh là nam thì khác, hiểu không?”
Bắc Vũ chậc một tiếng, mặc kệ anh ta.
Giang Việt nhìn đồng hồ: “Không còn sớm nữa, về kí túc xá thôi!” Anh ta
nhảy xuống, “Nào, anh trai cõng em!”
Bắc Vũ không khách sáo nhảy lên lưng anh ta, Giang Việt suýt chút nữa
không đứng vững hét lên: “Moá! Bắc miệng rộng, em ăn thức ăn của heo à?
Sao nặng thế?”
“Đi nhanh lên, Giang nhị cẩu!”
Chàng trai cõng cô gái ầm ĩ rời đi, bóng hai người kéo dài dưới ánh đèn.
Đợi hai người đi xa, một bóng dáng cao to, từ phía sau một gốc cây to hẻo
lánh trong sân thể dục yên lặng đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.