ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 204

“Dù không có Hạ Tiêu đi chăng nữa, liệu anh có vì em rời khỏi Kính Lan

Hội hay không?” Cô hỏi anh.

Diệp Tĩnh Hiên lặng thinh. Ngay từ đầu Nguyễn Vi đã biết, anh chỉ còn

cách vị trí Hội trưởng một bước chân. Anh là niềm hy vọng cuối cùng của
gia tộc nên không thể bỏ cuộc giữa chừng. Câu trả lời đã quá rõ ràng,
Nguyễn Vi cũng không muốn gượng ép. Cô quay lưng về phía anh, nói nhỏ:
“Chúng ta ngủ thôi.”

Do quá mệt mỏi nên Nguyễn Vi ngủ rất say. Cô không biết, Diệp Tĩnh

Hiên cả đêm không hề chợp mắt. Sau đó, anh nhẹ nhàng xuống giường, một
mình đi ra ngoài.

Hồi bị bắn ở Phương Uyển, có lẽ vì nằm liền mấy tháng trời nên khi tỉnh

lại, anh rất ghét giấc ngủ. Ban đầu, Hạ Tiêu cảm thấy thói quen của anh hơi
kỳ lạ. Rõ ràng vô cùng mệt mỏi nhưng anh vẫn không chịu qua đêm ở nhà
cô ta. Sau đó, cô ta mới phát hiện, điều này không hẳn là sự thận trọng, mà
trở thành một chấp niệm thì đúng hơn.

Trong một, hai năm đầu, Diệp Tĩnh Hiên đã từng thử coi Nguyễn Vi

không còn tồn tại trên thế giới này. Nhưng sau đó anh phát giác, anh phải
nằm trên giường của mình mới có thể chợp mắt. Anh không chịu được tình
trạng người khác nằm ngủ bên cạnh mình, bởi vì người ấy không phải là cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.