ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 202

tộc lâu đời vẫn tồn tại nhiều hủ tục. Ví dụ, từ nhỏ Diệp Tĩnh Hiên đã được
dạy dỗ mình là độc tôn trong nhà. Ví dụ, bố của anh bên ngoài có nhiều đàn
bà, thậm chí sinh con cho ông nhưng nghe nói đều là con gái, người làm
trong nhà cũng không được phép đi gặp bọn họ. Vì vậy, Diệp Tĩnh Hiên còn
có hai người chị gái chưa từng gặp mặt. Nguyễn Vi nghĩ, đây là luật bất
thành văn nên Diệp Tĩnh Hiên có người đàn bà khác cũng là điều dễ hiểu.

Tuy nhiên, là một người phụ nữ, Nguyễn Vi sao có thể không để tâm cơ

chứ. Sự tồn tại của Hạ Tiêu luôn nhắc nhở cô, mình chỉ là một cuốn sách đã
ố vàng, dù ghi chép bao nhiêu tình cảm long trời lở đất thì cũng vô dụng,
bởi đó đều là câu chuyện mọi người đã đọc qua.

Diệp Tĩnh Hiên im lặng. Nguyễn Vi cảm thấy lần này mình đã tiến bộ, vì

không rơi lệ trước mặt anh. Cô nhổm người, giơ tay nâng cằm anh trong
bóng tối, nói nhỏ: “Anh hãy đồng ý với em một chuyện. Nếu sau này cưới
cô ấy thì anh đừng đưa cô ấy về quê nhà.” Cô ép bản thân nói hết câu: “Anh
đừng dẫn người khác vào phòng chúng ta, ngủ trên giường của chúng ta.”

Diệp Tĩnh Hiên vòng tay qua thắt lưng cô, chẳng nói một lời. Nguyễn Vi

nhất quyết bắt anh đồng ý: “Chỉ một chuyện này thôi, anh phải nhận lời
em.”

Một lúc lâu sau, anh vẫn im lặng. Cô hỏi thế nào, anh cũng không có

phản ứng. Đến khi cô thất vọng buông người anh, quay ra chuẩn bị đi ngủ,
anh mới kéo tay cô đặt lên mắt mình.

Diệp Tĩnh Hiên nhắm mắt, cất giọng từ tốn: “Anh thật sự không hiểu, tại

sao mỗi khi Hạ Tiêu nói chuyện đều có thể khiến anh vui, còn em luôn làm
anh tức giận, trong khi rõ ràng… giống nhau đến thế.”

Nguyễn Vi nhói đau trong lòng, quả thực không muốn nhắc đến Hạ Tiêu

nữa. Cô định rút tay về nhưng anh không cho. Đúng lúc này, bất chợt cảm
nhận được điều bất thường, cô liền kinh ngạc nhìn anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.