ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 57

Nguyễn Vi áp mặt vào ngực anh, chăm chú lắng nghe. Cô chợt nhận ra

một điều bất thường, giọng nói của người phụ nữ này… rất giống cô.

Nguyễn Vi bất giác nở nụ cười tự giễu. Cho dù có giống hay không,

người phải ra ngoài nên là cô mới đúng. Người phụ nữ đứng ở cửa không
chịu lép vế, không hề có ý rời đi. Nguyễn Vi thở hắt ra, lấy hết sức đẩy
Diệp Tĩnh Hiên. Sau đó, cô đứng lên, chậm rãi rời khỏi phòng.

Hạ Tiêu rõ ràng có chút giận dỗi, Diệp Tĩnh Hiên không trả lời, cô ta

chặn đường Nguyễn Vi, hỏi: “Tên cô là gì?”

Nguyễn Vi nhướng mày nhìn cô ta. Hạ Tiêu đúng là rất xinh đẹp, gương

mặt không hề trang điểm mà sáng không tì vết. Cô ta không hổ danh là
người mẫu, chỉ mặc bộ váy bình thường cũng mang nét khác biệt.

Nguyễn Vi lặng thinh, Hạ Tiêu tỏ ra tức giận. Vừa định tiếp tục chất vấn,

Diệp Tĩnh Hiên đột nhiên bước tới, kéo tay cô ta ra ngoài. Anh ôm vai Hạ
Tiêu, dỗ ngọt hai câu, cô ta liền nở nụ cười rạng rỡ. Anh đưa cô ta về khu
nhà phía đông, để lại mình Nguyễn Vi đứng ở đó, tiến thoái lưỡng nan.

Trong cuộc đời cô có nhiều thứ giả dối, chỉ riêng trái tim từ đầu đến cuối

không thay đổi. Lồng ngực cô như bị một tảng đá đè nặng, nhức nhối vô
cùng. Ngoài sân một màu tối đen. Cô đờ đẫn bước đi mà không biết có thể
đi đâu.

Cho đến khi Phương Thạnh đuổi theo mới về phòng nghỉ ngơi, cô thật sự

không nhịn nổi, nói với anh ta: “Anh cũng thấy tôi rồi đấy, tôi không tiện ở
phòng anh ấy. Anh hãy tìm phòng khác cho tôi!”

“Tam ca không cho phép.” Phương Thạnh trả lời ngắn gọn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.