ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 60

Mỗi người đều có bí mật riêng, huống hồ là người của Lan Phường. Cô ta
biết rõ, mình có thể sống đến ngày hôm nay là do biết phân biệt nặng nhẹ.

Hạ Tiêu cất giọng dịu dàng, cố gắng an ủi Diệp Tĩnh Hiên. Tuy nhiên,

tâm trạng của anh hôm nay có vẻ không tốt. Buổi đêm yên tĩnh, ngoài cửa
sổ tối đen như mực. Hạ Tiêu dõi mắt ra ngoài, có chút thất thần. Đúng lúc
này, cô ta cảm thấy Diệp Tĩnh Hiên hơi dùng sức, khiến cổ họng tắc nghẹn.
Cô ta liền ngoảnh đầu, toàn thân khẽ run rẩy.

Ánh mắt Diệp Tĩnh Hiên đầy vẻ mệt mỏi. Hạ Tiêu vội vàng ôm anh:

“Hay là anh uống thuốc giảm đau đi!”

Người anh cứng đờ, tựa như đang dùng toàn bộ sức lực chịu đựng điều gì

đó. Cuối cùng, anh thở dài một hơi.

Hạ Tiêu không biết làm thế nào, lẩm bẩm: “Đã mấy lần anh đều cầm

thuốc trên tay mà không chịu uống.”

Diệp Tĩnh Hiên đột nhiên nổi giận, ném lọ thuốc xuống đất. Nghe tiếng

động bất thường, Phương Thạnh gõ cửa dồn dập: “Tam ca!”

Diệp Tĩnh Hiên cuối cùng cũng lên tiếng: “Cô ấy muốn đi, lẽ nào các

chú không thể ngăn cản?”

Phương Thạnh ngập ngừng vài giây mới trả lời: “Chị Vi không biết kiếm

ở đâu ra khẩu súng. Chị ấy đang chĩa súng vào đầu mình, nói nếu chúng ta
không thả chị ấy, hôm nay chị ấy sẽ chết ở nơi này.”

Bên trong không có phản ứng. Một lúc sau, Diệp Tĩnh Hiên mở cửa đi ra

ngoài, ánh mắt tối sầm. Sau đó, anh cất giọng đều đều, Phương Thạnh nghe
mà lạnh toát sống lưng: “Thế thì cứ để cô ấy chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.