ĐỘI SĂN CỦA QUỐC VƯƠNG XTAC - Trang 80

Gương mặt nàng đầy vẻ van lơn.
Có lẽ Đubôtôpkơ cũng thấy là đã đến lúc phải can thiệp. Ông ta bước lại

đứng xen vào giữa hai chúng tôi và đặt bàn tay hộ pháp lên vai Vôrôna.
Mặt ông ta đỏ bừng.

– Quân chó đẻ! – ông ta quát, - thế mà cũng gọi là người Bêlôruxia, là cư

dân trong lãnh địa dòng họ Janốpxki, là sliăctich à?! Ai lại lăng nhục
thượng khách như vậy bao giờ! Thật nhục cho mái đầu bạc của ta. Anh
không có mắt sao? Anh cà khịa với ai vậy? Ngài đây đâu phải là hạng hiệp
sỹ hề với trái tim gà mái, đâu phải hạng gà nhép, mà đường đường là một
trang nam nhi. Ngài vặt râu anh dễ như bỡn. Hẳn ngài là quý tộc, thưa
ngài?

– Vâng, tôi là quý tộc.
– Đấy, anh thấy chưa, pan đây là một người quý tộc. Nếu anh cần thù

tiếp ngài thì hai bạn nhất định sẽ mau tìm được tiếng nói chung. Ngài đây
quả là một sliăctich, một sliăctich chân chính, làm bạn với các bậc tổ tiên ta
cũng xứng muôn phần đâu phải hạng vắt mũi không sạch ngày nay. Anh
xin lỗi nữ chủ nhân đi, nghe không?

Vôrôna bỗng thay đổi hẳn thái độ. Y lúng búng gì đó rồi cùng

Đubôtôpkơ lảng đi nơi khác. Tôi đứng lại với nữ chủ nhân.

– Trời, pan Anđrêi, tôi lo cho ngài quá. Ngài là một người nhân hậu, dính

dáng với anh ta làm gì.

Tôi ngẩng đầu lên. Đubôtôpkơ đứng từ xa, tò mò hết nhìn tôi lại nhìn

Nađêia.

– Thưa tiểu thư Nađêia, - tôi nói, giọng trìu mến lạ thường ngay cả đối

với bản thân tôi. – Tôi vô cùng hàm ơn tiểu thư. Tiểu thư là một con người
nhân hậu và chân thành. Tôi sẽ ghi lòng tạc dạ sự quan tâm của tiểu thư đối
với tôi. Còn như sự cố vừa rồi, xin tiểu thư hiểu cho, lòng tự trọng đó là thứ
duy nhất mà tôi có, tôi không thể cho phép một ai dẫm đạp lên nó.

– Đúng vậy, - nàng cụp mắt xuống. – Ngài quả không như bọn họ.

Không ít kẻ trong số người thế gia vọng tộcn ày gặp sự cố như vậy có lẽ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.