ĐỘI SĂN CỦA QUỐC VƯƠNG XTAC - Trang 78

Không hiểu cảnh câm lặng đó sẽ kết thúc ra sao. Song ngay lúc ấy, một

người lẳng lặng huých vào ngực tôi một cái rất bất lịch sự, khiến tôi bất
giác né tránh sang bên. Thì ra pan Vôrôna đang lách qua đám người và định
bước lại bên Nađêia nên đã đẩy tôi sang bên. Y bình thản bước tiếp, không
xin lỗi, thậm chí không buồn quay lại nhìn tôi, như thế tôi là một vật vô tri
vô giác.

Tôi vốn xuất thân từ tầng lớp tri thức bình dân, nhờ công lai bản thân từ

đời này qua đời khác mà được tấn phong tước hiệu quý tộc. Là những học
giả, kỹ sư, chúng tôi vẫn chỉ là hàng thứ dân dưới con mắt của tên sliăctich
ngạo mạn - y hãnh diện vì tổ tiên y từng làm trưởng đàn chó săn của một
lãnh chúa sát nhân giàu sang. Tôi đã từng nhiều phen buộc phải bảo vệ
danh dự của mình trước những tên sliăctich như vậy, cho nên lúc này dòng
máu “thứ dân” trong tôi sôi lên.

– Này pan – tôi to tiếng – ngài cho rằng hích phải người rồi không xin lỗi

là phẩm giá cao thượng của một bậc quý tộc chăng?

Y quay phắt lại:
– Ngài nói với tôi?

– Với ngài – tôi bình tĩnh đáp – Một sliăctich chân chính cũng phải là

một bậc quân tử

Y bước lại gần tôi, giương mắt tò mò xem xét. Đoạn nói:
– Hử, ai định lên giọng dạy sliăctich phép lịch sự vậy?

– Không biết – tôi đáp, bình thản nhưng giọng mỉa mai. – Chí ít thì

không phải ngài. Một thày tu dốt nát không nên đi dạy tiếng La tinh cho
người khác bởi lẽ kết quả sẽ thảm hại

– Nhìn qua vai y, tôi thấy gương mặt của Nađêia. Tôi mừng thầm là cuộc

cãi cọ của chúng tôi đã khiến nàng không chú ý đến bức chân dung nữa.
Máu lại dồn lên mặt nàng, trong khóe mắt thoáng qua một vẻ lo lắng, sợ
hãi.

– Ngài nên lựa lời cho cẩn thận – Vôrôna rít qua kẽ răng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.