ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 209

chân cột. Các anh chắc cũng nhận thấy điều này, khi đến đó.

Trung sĩ Hoffman nhíu mày.
- Đúng vậy, tôi nhớ rồi. Thế thì có gì là lạ đâu?
- Nó sẽ được giải thích sau, - Mason trả lời, đồng thời giơ tay lên bấm

chuông.

Sau vài phút người hầu mới ra mở cửa. Anh ta trợn tròn mắt nhìn họ.
- Ngài Griffin có nhà không? - Mason hỏi.
Người hầu lắc dầu.
- Không, ông ấy ra ngoài có việc.
- Thế bà quản gia, bà Veitch?
- Bà Veitch có nhà.
- Cô con gái bà ta cũng thế?
- Vâng.
- Tốt lắm, - Mason nói. - Chúng tôi lên gác, có việc vào phòng làm việc

của ngài Belter. Không được nói với bất kỳ ai là chúng tôi đến, hiểu chưa.

- Tôi hiểu rồi.
Vừa bước vào tiền sảnh, trung sĩ Hoffman liền đưa mắt chăm chú nhìn cái

cột đựng ô, nơi từng có cái ô ướt sũng trong đêm xảy ra vụ án mạng. Trong
cặp mắt anh ta hiện lên vẻ đăm chiêu tư lự. Drumm xúc động huýt sáo miệng
khe khẽ, gần như không nghe thấy. Họ cùng nhau lên gác, vào căn phòng, nơi
có xác Belter nằm trong buổi chiều định mệnh. Mason bật điện và bắt đầu
nghiên cứu các bức tường một cách vô cùng kỹ lưỡng.

- Có lẽ, thưa các ngài, các ngài cũng nên giúp tôi một tay? - Ông nói với

các viên cảnh sát và Drake.

- Thực ra, ông đang tìm cái gì mới được chứ? - Drumm hỏi.
- Lỗ do viên đạn gây ra.
Trung sĩ Hoffman kêu ằng ặc.
- Ông đừng cố gắng vô ích, Mason. Chúng tôi đã khám xét căn phòng

từng xăng ty mét một, chụp ảnh và vẽ tất cả. Tuyệt nhiên không thể có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.