ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 210

chuyện chúng tôi bỏ sót lỗ đạn. Tuy nhiên, còn phải có cả vôi vữa bị bắn ra
nữa chứ.

- Tôi biết là như vậy, - Mason thú nhận. - Tôi đã xem xét các bức tường

từ trước khi các anh tới và cũng không tìm thấy gì cả. Nhưng tôi vẫn muốn
xem lại một lần nữa. Tôi biết sự việc phải xảy ra như thế nào, chỉ có chưa đủ
chứng cứ thôi.

Bỗng nhiên trung sĩ Hoffman trở nên nghi hoặc.
- Ê, Mason! Ông sao vậy? Định biện minh cho cô gái kia à?
Mason quay mặt lại phía anh ta.
- Tôi đang cố gắng phục hồi tiến trình thực sự của các sự kiện.
Hoffman càng nhăn nhó hơn.
- Ông chưa trả lời tôi. Ông muốn cứu vớt cô ta?
- Vâng.
- Thế thì, đừng trông mong gì ở tôi.
- Chính là cùng với sự tham gia của cả hai anh. Chẳng lẽ anh chưa hiểu,

là tôi muốn dành cho các anh một cơ hội? Chân dung các anh sẽ được đăng
trên trang nhất của tất cả các báo.

- Chính điều này khiến tôi lo lắng. Ông thật là ranh mãnh, Mason. Tôi đã

thăm dò về ông và biết rõ cung cách làm việc của ông rồi.

- Thật tuyệt vời. Có nghĩa là, anh biết rõ tôi không hề có thói quen lừa dối

bạn bè. Drumm là bạn tôi, anh ta, cũng đúng như anh vậy, dính dáng đến vụ
việc này. Giả sử tôi muốn làm trò ảo thuật nào đó, thì đã gọi người khác thay
vào chỗ anh ta rồi.

- Thôi được, tôi ở lại, - Hoffman đồng ý sau một hồi lưỡng lự. Nhưng

không được đùa ác đâu đấy nhé. Tôi tò mò muốn biết, ông đang hướng tới
đâu.

Mason đứng nhìn chằm chặp vào cái bồn tắm. Tư thế của thân thể George

Belter dưới sàn nhà được vẽ bằng phấn đúng như khi được tìm thấy. Bất thình
lình Mason gắt lên và phì cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.