ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 53

Sáu

Harrison Burke là một người đàn ông cao, cân đối, luôn cố tạo cho mình

có vẻ bề ngoài quan trọng.

Ông ta chưa hề đạt được thành tích đặc biệt nào ở quốc hội, nhưng lại có

danh tiếng “người bạn của nhân dân”, ủng hộ dự thảo bộ luật do một nhóm
các nhà chính trị đề xướng. Họ tin chắc rằng bộ luật này sẽ khó có thể được
quốc hội thông qua, mà thậm chí nếu qua được, thì vẫn gặp phải sự phủ quyết
kiên quyết của tổng thống. Burke tiến hành chiến dịch tranh cử của mình vào
thượng nghị viện với sự ủng hộ của một số nhân vật nổi tiếng, khôn khéo duy
trì niềm tin ở họ, rằng trong tận đáy lòng ông là một người bảo thủ, đồng thời
cố gắng không đánh mất sự mến phục của quần chúng nhân dân, tin vào danh
tiếng “người bạn của nhân dân” của ông.

Ông nhìn Perry Mason bằng ánh mắt đánh giá xuyên thấu và tuyên bố:
- Tôi chưa hiểu ý ông ra sao, ngài Mason.
- Thôi đành vậy, - Mason trả lời, - nếu ngài muốn buộc tôi phải nói thẳng,

thì tôi đang nói tới buổi chiều nọ, khi tên cướp có vũ trang tấn công
Beechwood Inn mà ngài lại có mặt ở đó cùng với một người đàn bà có chồng.

Harrison Burke giật nảy mình, như bất ngờ bị đánh. Ông hít vào một hơi

thật sâu, dường như bất đầu bị nghẹt thở, sau đó tạo cho khuôn mặt mình
dáng vẻ, mà, có lẽ ông cho là, thờ ơ và thản nhiên, như hòn đá.

- Tôi có cảm giác, - ông nghị sĩ nói giọng sâu, trầm, - là ông bị người ta

đánh lừa rồi. Tôi rất bận, vì vậy đành phải xin lỗi ông thôi.

Mason bước một bước về phía bàn giấy, nơi nhà chính trị đang ngồi, và

nhìn xuống ông ta với ánh mắt hơi có vẻ tức giận.

- Ngài bị dính dáng vào một chuyện vô cùng tồi tệ, - luật sư chậm rãi nói.

- Ngài càng chấm dứt vờ vĩnh sớm bao nhiêu, thì chúng ta càng nhanh chóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.