ĐỒI THỎ - Trang 223

khác hoặc làm bất cứ chuyện gì. Ấy là nếu như có chỗ cà rốt nào đó." ông
nói thêm. "Nhưng giờ thì tôi chẳng có gì để nói nữa."
"Thưa Hoàng tử Cầu Vồng," con mèo lên tiếng "bản thân tôi căm ghét
loài thỏ. Nhưng tôi không nghĩ chúng ta có thể tuyên bố rằng có bằng
chứng kết luận con thỏ kia đã lấy trộm cà rốt của ngài. Nhân chứng rõ ràng
bị loạn trí - cũng điên dại như tuyết và sương rnù vậy - và như thế có thể
tuyên bố bị cáo vô tội và trả tự do cho bị cáo." Tất cả đều đồng ý với phán
quyết của mèo.
"Tốt nhất ngươi hãy biến mau khỏi mắt ta." ông hoàng dằn giọng nói
với El-ahrairah "Biến xuống hang của ngươi đi, trước khi ta phải động chân
động tay với ngươi."
"Tôi sẽ làm như ngài muốn." El-ahrairah nói "Nhưng tôi có thể yêu cầu
ngài mang tên thỏ kia ra khỏi chỗ chúng tôi không, bởi vì nó làm phiền
chúng tôi ghê gớm bằng sự ngu ngốc và điên dại của mình?"

Thế là Hufsa phải ra đi cùng với Hoàng tử Cầu Vồng và người của El-
ahrairah được sống trong yên bình, trừ việc họ rnắc phải chứng khó tiêu vì
ăn quá nhiều cà rốt. Nhưng phải mất rất lâu cái đuôi của Giỏ Cua mới có lại
cái màu trắng tự nhiên, ông nội tôi bao giờ cũng kết luận như vậy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.