ĐỒI THỎ - Trang 342

Richard Adams

Đồi Thỏ

Dịch giả: Hồng Vân

Chương 32

Băng Qua Đường Sắt

Quân đội Anh sẽ bại trận lần nữa vì tinh thần đố ky và bất hòa.
Hồi ký chiến tranh của Tướng Jourdan

Một số người nghĩ rằng thỏ dành phần lớn thời gian để chạy trốn khỏi
bọn cáo. Sự thật là bất cứ thỏ nào cũng đều sợ cáo và sẽ chạy lồng lên nếu
ngửi thấy mùi cáo. Nhưng nhiều chú thỏ sống hết cả đời mình mà không hề
gặp một con cáo nào và chắc chắn là chỉ có rất ít chú trở thành nạn nhân
của một kẻ thù tỏa mùi rất mạnh và không thể chạy nhanh bằng chúng. Một
con cáo cố bắt một chú thỏ thường trườn theo chiều gió dưới những bụi
rậm - có lẽ thường là một vạt rừng ở phía ngoài. Sau đó, nếu tiến được đến
gần chỗ thỏ đang ăn cỏ trên một cồn đất hay một cánh đồng, thì nó sẽ nằm
phục chờ cơ hội chộp nhanh con mồi. Người ta nói rằng đôi khi nó thôi
miên con mồi giống như chồn vẫn làm, bằng cách lăn lộn và vui đùa trên
trảng cỏ trống trải, mỗi lúc một tiến tới gần con mồi hơn cho đến khi nó có
thể bằng một cú tóm được mồi. Tuy nhiên, dù điều đó có xảy ra trong thực
tế hay không thì một điều chắc chắn là không có con cáo nào săn thỏ bằng
cách lồ lộ chạy lên thung lũng trong ánh hoàng hôn cả.
Cả Cây Phỉ lẫn các chú thỏ đang say mê nghe câu chuyện của Bồ Công
Anh đều chưa một lần nhìn thấy cáo. Tuy nhiên chúng biết rằng một con
cáo xuất hiện ở chỗ trống, để cho người khác nhìn thấy thì sẽ không nguy
hiểm, miễn là nó được phát hiện kịp thời. Cây Phỉ nhận ra rằng mình đã
quá cẩu thả khi cho phép mọi người tụ tập quanh Bồ Công Anh mà thậm
chí còn không cắt một người làm nhiệm vụ canh gác. Ngọn gió thổi từ
Đông Bắc xuống và con cáo đến thung lũng từ phía Tây có thể nhảy xổ vào
bọn chúng mà không có gì cảnh báo trước. Mối nguy hiểm này chỉ được
cứu vãn bởi Thứ Năm và Nồi Đất vì sợ câu chuyện mà bỏ đi chỗ khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.