ĐỒI THỎ - Trang 354

và tha thẩn tiến về một khoảng rừng trống trải hơn. Vẫn chưa thấy con sông
đâu nhưng trước mặt họ đã có thể nhìn thấy ánh nắng phản chiếu nhảy múa
và rung rinh trong không gian. Ngay sau đó, Cây Phỉ cà lết một chân cùng
với Thứ Năm bên cạnh đã thấy mình ở trên một đường mòn hẹp, xanh lục,
ngăn cách cái vùng hoang vu này ra khỏi bờ sông.
Con đường mòn cũng bằng phẳng như bãi cỏ, không có những bụi cây
và búi cỏ dài bởi vì nó bị đốn quang để phục vụ dân câu cá. Dọc theo phía
bên kia, những loại cây cối vùng sông nước mọc lên tươi tốt như rừng, nhờ
thế nó như tách khỏi dòng nước bởi một kiểu hàng rào kết bằng cây thiên
khuất tim tím, bụi dương liễu thướt tha. cây phiban, huyền sâm, gai dầu và
cỏ long nha, những loại cây này bắt đầu ra hoa ở chỗ này chỗ khác. Hai ba
chú thỏ thập thò ló ra khỏi khu rừng. Liếc qua những kẽ lá, chúng có thể
thoáng thấy dòng nước sáng lấp lánh, phẳng lặng; rõ ràng là lớn và chảy
xiết hơn nhiều so với con sông Enborne. Mặc dầu không thấy có kẻ thù
hoặc mối nguy hiểm nào, họ vẫn cảm thấy rõ nỗi e ngại, đầy ngờ vực của
những kẻ còn chưa nhận thức đầy đủ về một mảnh đất kỳ bí đầy kinh ngạc,
nơi họ cảm thấy mình bé mọn không có chút giá trị gì. Khi Marco Polo
cuối cùng cũng đến Cathay bảy trăm năm về trước, không biết ông có cảm
thấy - và trái tim ông có nao núng khi ông nhận ra điều đó - rằng cái thủ đô
kỳ vĩ và tráng lệ của đế chế này đã có thời gian tồn tại lâu hơn cả cuộc đời
ông vậy mà ông chẳng hay biết gì về nó không? Rằng nó chẳng cần thứ gì
từ ông, từ Venice, từ châu Âu? Rằng nó có vô vàn những điều kỳ thú vượt
ra ngoài hiểu biết của ông? Rằng dù thế nào đi nữa thì chuyến đi của ông
cũng chẳng có gì quan trọng? Chúng ta biết, ông cũng cảm thấy những điều
ấy, cũng giống như bao nhiêu du khách bước chân vào một miền đất lạ,
không biết rõ mình sẽ tìm thấy gì. Chẳng có gì khiến ta cảm thấy mình bé
mọn như khi ta đặt chân đến một nơi kỳ lạ mà tuyệt vời, một nơi thậm chí
không có ai dừng lại để nhận ra ta đang nhìn ngắm lại chính mình.
Bọn thỏ này tỏ ra bứt rứt, không được thoải mái và lại còn bối rối nữa.
Chúng nằm co người trên bãi cỏ, ngửi ngửi mùi hơi nước trong buổi hoàng
hôn se lạnh, rồi tiến lại gần nhau hơn, mỗi chú đều hy vọng không thấy ở
bạn mình nỗi lo lắng bất an đang tràn ngập trong lòng mình. Khi Nồi Đất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.