ĐỒI THỎ - Trang 523

đợi, nép chặt người xuống đất, chú nhận ra rằng Thống soái quá khôn
ngoan nên sẽ không bị cuốn vào trò này. Luôn luôn nhanh nhẹn đánh giá
bất cứ một tình hình mới nào, Hoắc Hương đang chậm rãi tiến tới, vẫn giữ
một khoảng cách. Hắn muốn sử dụng bộ móng vuốt của mình. Sợ hãi lắng
nghe đối phương đang tiến lại, Tóc Giả nghe được những chuyển động ngắt
quãng của đôi chân trước hắn, gần như vẫn đang trong khoảng cách đáng
kể. Theo bản năng, Tóc Giả lùi lại phía sau và khi làm vậy, một ý nghĩ chợt
hiện lên trong đầu chú khi nghe tiếng động của đối phương. "À, chân trái
phía trước của hắn đang kéo lê. Hắn không sử dụng tốt chân đó được." Để
ngỏ suờn phải chú đánh sang bên sườn trái.
Móng trước của chú cắm vào chân Hoắc Hương, trượt sang một bên
nhưng chú chưa kịp lùi lại thì toàn bộ trọng lượng của Hoắc Hương đã đổ
lên người chú và ngay sau đó răng đối phương đã cắm phập vào tai phải
chú. Tóc Giả ré lên đau đớn, nằm bẹp xuống, vùng vẫy từ bên này qua bên
kia. Cảm nhận rất rõ nỗi sợ hãi và vô vọng của kẻ thù, Hoắc Hương nhả cái
tai ra, đứng dậy, sẵn sàng cắn xé gáy đích thủ. Trong tích tắc, hắn đứng
ngay phía trên Tóc Giả vô phương tự vệ, vai hắn che kín đường chạy.
Nhưng cái chân trái bị thương của hắn không chịu được nữa, hắn lảo đảo
tựa người vào tường. Tóc Giả tạt vào mặt hắn liền hai cú và cảm thấy cú
thứ ba sượt qua bộ ria của hắn khi hắn bật ngửa ra sau. Tiếng thở nặng nề
của hắn vọng ra rõ ràng từ trên đỉnh đống đất. Máu chảy đầm đìa trên lưng
và tai, Tóc Giả không lùi bước, chờ đợi. Bất thình lình Tóc Giả nhận ra chú
có thể thấy cái bóng đen của Thống soái Hoắc Hương hiện lên mờ mờ, ở
cái nơi hắn đang nằm bẹp xuống phía trên chú. Những dấu vết đầu tiên của
ánh ngày đang chiếu le lói qua cái trần vỡ của Tổ Ong ở phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.