ĐỒI THỎ - Trang 65

trước, Cây Phỉ đã làm phân tán sự chú ý của nó và con quạ quay sang mục
tiêu mới. Cây Phỉ băng qua chỗ con quạ, dừng lại, nhìn ra sau, thấy Tóc Giả
đang phóng tới từ hướng đối diện. Con quạ quay lại mổ vào Tóc Giả nhưng
lại bị trượt. Cây Phỉ nghe tiếng cái mỏ nó va phải một hòn sỏi nằm lẫn
trong búi cỏ với một âm thanh nghe như vỏ một con ốc sên vỡ nát trên một
hòn đá. Trong khi Xám Bạc chạy theo sau Tóc Giả, con quạ đã hồi phục và
đối mặt trực tiếp với chú ta. Xám Bạc dừng lại một chút vì sợ hãi, con quạ
dường như đang nhảy múa trước mặt chú, đôi cánh to, đen xì quạt quạt đầy
hung bạo. nó vừa toan mổ xuống cú nữa thì Tóc Giả lao thẳng vảo nó từ
phía sau và đánh nó ngã sang một bên, vì thế con quạ phải lết đi ngang qua
vạt đất mọc đầy cỏ thô với tiếng kêu quàng quạc giận dữ.
“Bắt lấy nó!” Tóc Giả kêu to “Tiến lên từ phía sau. Đồ hèn nhát, chỉ
dám tấn công những con thỏ yếu ớt.”

Nhưng con quạ đã chuồn mất, nó bay là là rất thấp với một bên cánh bị
thương. Bọn thỏ nhìn theo con quạ bay về phía hàng rào xa xa đằng kia rồi
biến vào cánh rừng bên sông. Trong không gian yên lặng nghe thấy một âm
thanh mạnh mẽ vang lên khi một con bò đang ăn cỏ đến gần.

Tóc Giả đi đến gần Nồi Đất, thì thầm một câu thơ hài hước của Cốt Cán:
Hây, hây một ngàn kẻ thù thối hoắc,
Gặp chúng thỏ dừng lại đụn một đống phân.
“Thôi nào, Hlao-roo,” chú ta nói “ló cái đầu ra nào. Cũng đáng một
ngày đấy chứ?”

Chú ta quay đầu bỏ đi và Nồi Đất cố lết theo. Cây Phỉ chợt nhớ ra Thứ
Năm đã nói rằng cậu ta nghĩ Nồi Đất bị thương. Bây giờ, khi quan sát Nồi
Đất tập tễnh lết lên dốc, chú biết thằng này chắc chắn bị thương ở chỗ nào
đó. Chú ta cố đặt chân trước bên trái xuống đất sau đó rút lại nhảy trên ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.