ĐỒI THỎ - Trang 70

ở đâu bây giờ?”
“Tôi không nghĩ chúng ta có thể tìm lại từng người.” Xám Bạc nói “Tốt
nhất chúng ta cứ quay lại chỗ ban nãy. Rồi họ sẽ sớm quay lại đó thôi.”

Trong thực tế phải mất một lúc lâu tất cả các chú thỏ mới quay về lòng
chảo ở giữa cánh đồng đậu. Trong khi chờ đợi, Cây Phỉ nhận thức một cách
đầy đủ hơn bao giờ hết tình thế nguy hiểm của chúng khi không có chỗ nấp
mà lại phải lang thang ở một nơi hoàn toàn xa lạ. Chó rừng, chó nhà, quạ,
thợ săn – cũng may mà cho đến giờ chúng vẫn may mắn thoát được những
mối nguy đó. Nhưng liệu chúng còn gặp may như thế được bao lâu nữa?
Liệu chúng có thật sự đi đến tận miền đất cao như trong hình dung của Thứ
Năm – mà cũng không biết liệu có nơi nào có một mảnh đất như thế?
“Theo mình thì kiếm một lũy đất khô ráo, kha khá là được,” chú nghĩ
“chừng nào ở đó vẫn có cỏ ăn và không có những người mang súng. Và
càng sớm tìm được một chỗ như vậy thì càng tốt.”

Đầu Gỗ là chú thỏ cuối cùng quay lại bầy và chú về đúng lúc Cây Phỉ
đang chuẩn bị khởi hành. Chú ta thận trọng nhìn ra chung quanh từ sau
những cây đậu rồi lao đến bờ rào. Khi chú ta dừng lại đánh hơi, gió làm cho
chú ta vững dạ vì nó chỉ mang mùi của những giọt sương đêm, hoa táo gai
và phân bò. Chú đi trước dẫn đường sang cánh đồng bên cạnh, đó là một
đồng cỏ nơi mà tất cả có thể lăn ra gặm nhấm các loại cỏ cũng thoải mái
như thể cánh đồng thỏ đang ở ngay bên cánh.

Khi băng qua được khoảng một nửa cánh đồng thì Cây Phỉ nhận ra một
chiếc hrududu đang phóng đến rất nhanh ở phía bên kia của hàng rào đằng
xa. Nó nhỏ và không ầm ĩ như cái máy kéo mà thỉnh thoảng chú ta vẫn nhìn
thấy từ bìa khu rừng mọc đầy hoa anh thảo nơi quê nhà. Chiếc xe đi qua
trong lan ánh sáng nhân tạo, với một cái màu chẳng tự nhiên chút nào, lóe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.