ĐỒI THỎ - Trang 72

trên mặt đường.
“Nhưng điều này thật không tự nhiên chút nào.” Chú nói, hít hít cái mùi
lạ lùng hăng hắc của nhựa đường và dầu nhớt “Đó là cái gì? Làm thế nào
nó đến được đây?”
“Nó là một thứ của con người.” Tóc Giả nói “Họ đổ nó lên mặt đường,
sau đó chiếc hrududu đó chạy lên – còn nhanh hơn cả loài thỏ chúng ta nữa;
còn có cái gì có thể nhanh hơn chúng ta nữa nhỉ?”
“Có nguy hiểm không? Chúng có thể bắt chúng ta không?”
“Không, điều này xem ra có vẻ kỳ cục. Chúng chẳng thèm để ý đến
chúng ta chút nào. Tôi sẽ chỉ cho cậu thấy nếu muốn.”
Các chú thỏ khác bắt đầu chạy đến hàng rào khi Tóc Giả nhảy xuống bờ
cỏ và thu mình bên vệ đường. Từ chỗ rẽ nghe vang lên tiếng một chiếc xe
khác đang đến gần, Cây Phỉ và Xám Bạc đứng quan sát thật chăm chú.
Chiếc xe xuất hiện, chiếu ra thứ ánh sáng xanh trắng, ầm ầm lao về phía
Tóc Giả. Trong tích tắc không gian đầy ắp những tiếng động kinh hồn và
nỗi sợ hãi tê cứng. Rồi chiếc xe phóng vút qua. Bộ lông của Tóc Giả bị thổi
tung trong gió theo sau cái xe cho đến tận hàng rào. Tóc Giả nhảy lên bờ cỏ
trước đôi mắt trợn trừng của lũ thỏ.
“Thấy chưa? Chúng đâu có làm hại đến các cậu.” Tóc Giả nói “Thật ra
mà nói tôi không nghĩ đó là những sinh vật sống. Nhưng tôi phải thừa nhận
là mình không tài nào hiểu được.”

Khỉ còn ở trên bờ sông, Mâm Xôi đã bỏ đi và bây giờ lại tự bò xuống
đường, nghếch mũi đánh hơi về phía cái khoảng không giữa Cây Phỉ và
khúc cua. Cả bọn thấy chú ta giật mình, nhảy phắt lên tìm chỗ trú ẩn trên
bờ cỏ.
“Có chuyện gì vậy?” Cây Phỉ hỏi.

Mâm Xôi không trả lời làm cho Cây Phỉ cùng với Tóc Giả phải nhày
men theo bờ cỏ về phía chú ta. Mâm Xôi hết há rồi lại ngậm mõm và liếm
môi rất giống bọn mèo khi có một cái gì đó làm nó thấy gớm guốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.