ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 256

XXXI

HAI NGƯỜI ĐÀN BÀ

N

hư Sandrigo đã dự liệu và thông báo cho viên Đại Pháp quan,

Roland đã đi vào Venise, tại đây Scalabrino đang sốt ruột chờ đợi
chàng. Tuy nhiên lòng kính trọng và có thể nói là lòng tôn sùng của
người khổng lồ lớn đến nỗi cuối cùng khi gặp mặt chủ nhân, anh không
dám chất vấn chàng. Roland giao cho anh nhiều mệnh lệnh khác nhau
để chuyển giao cho những người bạn đồng hành ở tại Venise. Vừa nói
chuyện, chàng sửa chiếc đầu của mình trước tấm gương. Chàng đã mau
lẹ thích ứng khéo léo đặc biệt trong nghệ thuật hóa trang. Đến lúc làm
xong công việc, chàng quay về phía Scalabrino, anh không còn nhận ra
chàng.

– Thế nào? Roland nói, sao mi không hỏi những tin tức về chuyến

hành trình vừa rồi của ta?

– Ngài muốn nói gì, thưa đức ông? Scalabrino run rẩy trả lời.
– Từ lúc ta có mặt ở đây, mi thấp thỏm chờ đợi giây phút để cho ta

nói về Bianca với mi...

– Thật đúng, thưa đức ông!
– Mi thương con gái mi nhiều lắm sao! Mi chỉ vừa mới thoáng trông

thấy nó... Có thật là nó khá xinh đẹp để cho người ta khó có thể quên
lãng nó một khi được trông thấy nó.

– Đúng thế, thưa đức ông, hiện giờ nó được an toàn?
– Con gái của mi ở bên cạnh thân phụ ta và Juana. Nếu muốn gặp nó,

mi có thể đi bất cứ lúc nào... Và việc đó sẽ rất thoải mái khi chúng ta
không còn gì để làm ở Venise nữa và không còn gì có thể chia ly các
người...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.