ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 376

gươm vàng của đại úy thống lĩnh.

Bembo và ông ta cáo từ thủ tướng và cùng đi về dinh thự của viên

hồng y.

– Ông bạn thân mến, Bembo nói ngay, vậy là ngài đang ở trên con

đường những vinh dự và giàu sang. Foscari có thói quen hay đo lường
những lời nói của ngài và chỉ hứa những gì ngài có thể giữ được. Ngài
nên tin chắc rằng về phía ta, ta sẽ hết sức nâng đỡ ngài trong quyền hạn
của ta.

– Tôi tin nơi ngài, bởi tất cả lũ quỷ!
– Ngài hãy đến gặp ta ngày mai. Tới nay, ta cần phải thỏa thuận với

một người mà ta cần phải tham

khảo ý kiến. Ngày mai chúng ta có thể trò chuyện có ích lợi hơn.
– Từ đây đến đó, tôi bắt đầu hành động, Sandrigo nói vừa đứng lên

để đi ra. Nhưng ngay bây giờ ngài có thể cho tôi một câu trả lời về
những gì tôi yêu cầu ngài ở trên đường đi đến các đầm nước mặn.

– Ngài đã yêu cầu ta việc gì, ông bạn thân mến?
– Tôi muốn rằng cuộc hôn nhân của tôi được làm phép trước sự hiện

diện của tất cả Venise, trong giáo đường Saint-Marc, bởi đức hồng y –
giám mục!

– Danh dự hiếm có được dành cho những chức sắc lớn. Nhưng ta

không thể từ chối gì cả đối với ngài: Sẽ được làm theo lời ngài nói.
Nhân tiện, nàng thiếu nữ tên gì?

– Ngài sắp sửa biết sự cần thiết để áp đặt một người đàn bà cho xã

hội Venise. Nàng thiếu nữ mà tôi kết hôn tên là Bianca, và chính là con
gái của người kỹ nữ Imperia.

Vừa nói những lời đó, Sandrigo nghiêng mình chào và lui ra.
Bembo còn đứng lại bất động, như bị một lằn sét đánh trúng.
Chỉ đến cuối mười phút ông ta mới có thể tỉnh trí lại và lúc bấy giờ

ông ta lẩm bẩm:

– Bianca! Ông ta kết hôn với Bianca!... Và chính ta sẽ ban phép lành

kết hợp cho họ? Sự tình cờ thật buồn cười!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.