ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 440

– Người tên Roland Candiano đó, chàng nói tiếp, đến doanh trại

được Đại-Quỷ đón tiếp ở trong lều, và đã thách đố ông một trận đấu
sinh tử mà người ta không được biết lý do cuộc thách đố ấy. Đó là
những gì ông sẽ nói với thủ tướng hoặc là một phái viên của ông ta.
Bây giờ, có thể cuộc hội kiến đó đáng cho ta chú ý, ta muốn được tham
dự vào mà không cho trông thấy.

– Ngài vào đây, Arétin nói vừa mở một cánh cửa. Lúc nào ngài muốn

thấy và muốn nghe, ngài chỉ cần đẩy cái cửa nhỏ này.

– Tốt lắm.
Arétin nằm vào giường. Nhưng vừa đặt mình xuống, ông ta đã la ó

vang rền.

– Margherita! Marietta! Chiara! Paolina! Frances- china! Angela!

Perina

*

... Bọn đểu giả, bọn lưu manh, bọn mi để cho ta chết sao?

Không một nàng nào ở đó để lau mặt của ta ướt đẫm nước mắt hoặc sắc
cho ta một siêu thuốc sao. Than ôi! Nỗi đau đớn làm ruột ta quặng đau,
bọn đàn bà hung dữ, xứng đáng lấy chồng quỷ sứ! Này, bọn tinh quái!
Bọn nó ở tất cả trong một góc lo soi gương, lo chải mái tóc bu xù và
ngắm nhìn nhũ hoa của mình. Hãy chờ đó, bọn đàn bà xấu xa. Nếu có
đủ sức, ta sẽ đến chải gỡ bọn mi bằng những nhát gậy! Và ta, ta lau mặt
cho bọn mi bằng những cái tát tai! Bọn Arétines, bọn giết người!...
Chiara! Cầu cho cơn sốt ác tính mang mi đi trong hai giờ đồng hồ!
Paolina, cầu cho mi té gãy cổ lúc đi xuống cầu thang bằng cẩm thạch
của ta!... Marietta, cầu cho sét đánh mi thành than! Angela, cầu cho
chứng hoại thư ăn mục xương của mi! Bởi Đức Mẹ, bởi Đức Chúa, bởi
quỷ sứ, bởi ruột gan, bởi...

Thở hổn hển, Arétin ném ra một tiếng chửi thề cuối cùng vô nghĩa,

và ngã trĩu xuống những chiếc gối thêu, vừa lẩm bẩm: Ta chết, trong
lúc đó bảy, tám nàng hầu gái vội vã chạy đến, ngay những tiếng la hét
đầu tiên, ân cần, chen lấn nhau giành giựt ôm hôn thầy Pierre Arétin,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.