ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 486

còn có những miếng thêu; có một vết dầu lớn ở chiếc áo bằng xa tanh
xanh lục; dải lông trắng ở chiếc áo khoác ngoài của ta bị mối ăn hết;
những chiếc quần dài của ta quá tệ. Và những chiếc lông trên mũ của
ta, các nàng đã làm gì đến? Ba chiếc áo nịt ngang hông bằng len của ta
có những lỗ rách to đủ thọc nắm tay vào! Và tám chiếc áo dài của ta
nhăn nhúm như là các nàng đã nhảy múa dẫm lên trên! Chà! Lũ đạo
tặc, các nàng làm cho ta trần trụi; chẳng mấy lúc ta sẽ chẳng còn lấy
một bộ trang phục nào lành lặn để đi ra đường. Cho đến những chiếc áo
sơ mi của ta cũng rách tơi tả. Nhưng các nàng đã làm gì? Nói cho ta
nghe thử!... Tốt lắm, hãy coi chừng! Và để khởi đầu, ta sẽ ném ra cửa
sổ tên lái buôn đầu tiên bán nữ trang nào được gọi đến. Ta sẽ đâm
xuyên hông người đàn bà Ai Cập đầu tiên nào bán khăn choàng được
các nàng gọi đến. Ta...

– Hoan nghênh, Arétin! Một giọng nói khảy. Hoan nghênh! Một vị

chủ nhân cần phải nói như thế, là người quản lý khôn ngoan cho đồng
tiền của mình.

Arétin và các nàng Arétines vội vàng quay lại và thấy Bembo, được

một tên gia nhân hướng dẫn, vừa yên lặng xuất hiện.

– Anh! Pierre kêu lớn, nét mặt đã hết nhăn.
– Chính ta tự mình đến dự bữa ăn sáng nếu như anh bằng lòng.
– Bởi các vị thánh! Tôi rất hoan nghênh anh! Các nàng có nghe

không, các nàng kia!

Các nàng Arétines vái chào duyên dáng Bembo rồi chạy nhào xuống

bếp.

– Ngày hôm nay các nàng có việc gì thế? Bembo hỏi. Các nàng chịu

chào hỏi đến ta.

– Hãy bỏ qua việc đó và theo tôi đến văn phòng, chúng ta sẽ trò

chuyện thong thả ở đó. Còn về các nàng Arétines, tôi bảo đảm với anh
rằng chúng nó thương mến anh nhiều hơn là anh tưởng, nhưng xin đi
theo tôi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.