ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 491

– Thế nào! Ông nói, ta chỉ thấy ở đây toàn là lời đánh giá.
– Viết thơ cho tôi bởi tên hầu phòng của ông ta!...
– Nhân vật còn thế lực hơn cả một vị thủ tướng.
– Không có lấy một phần tư xu (Liard)! Không một đồng tiền nhỏ

(Baioque)!

– Danh dự vượt qua giàu sang. Sự hài lòng của hoàng đế.
– Tôi thích một đĩa chả thịt dồi hơn! Thật sự! Sự hài lòng của hoàng

đế! Có phải là sự hài lòng, dù là của hoàng đế, sẽ nuôi sống cho tôi và
các con ranh này không! Anh không có ý nghĩ về những gì bọn nó ăn
ngấu nghiến, với dáng điệu làm ra cái miệng bằng “trôn con gà”. Tôi
cần phải có tiền! Chà phải rồi! Nhưng mà Charles mà thấy rằng nhạo
báng tôi sẽ đắt giá như thế nào. Bởi quỷ Satan, tôi sẽ làm cho ông ta đổ
vàng hoặc là những giọt nước mắt. Tôi biết một sự bí mật đến nỗi mà
nếu như tôi tiết lộ ra, ông ta sẽ bị kinh hoàng, bị chết, bị tiêu diệt, và
ông ta sẽ bắt buộc phải chui xuống lòng đất, tự chôn sống mình!

*

– Anh nói rằng đang cần tiền? Bembo nói tiếp.
– Nếu không có một ngàn ê-quy được lãnh nhờ nơi anh, tôi tự hỏi

không biết tôi sẽ ra sao...

Bembo liếc nhìn về phía một chiếc tủ sắt được Pierre vội vã đứng

che lại.

– Anh nhìn chiếc tủ sắt của tôi? Ông hỏi với vẻ lo sợ. Tôi thề rằng nó

trống rỗng.

Ông nói dối trắng trợn, Roland đã cho mang đến ông số tiền mười

ngàn ê-quy thỏa thuận vào lúc khởi hành đi đến doanh trại của Đại
Quỷ.

– Nếu như nó trống rỗng, thì phải làm cho nó đầy, Bembo nói.
– Tôi biết rõ rằng tôi còn lại chín ngàn ê-quy để lãnh nơi kho tàng

quận công, Arétin lựa lời nói.

– Phải, viên hồng y nói. Nhưng mà anh biết rõ phải ở trong điều kiện

nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.