ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 530

– Thưa quý vị lãnh chúa và quý bằng hữu, ông nói tiếp, cánh tay ta

đang đeo băng, đủ nói lên khá rõ với quý vị rằng ta đã bị thương. Quả
thật, ta đã đánh nhau, đánh nhau cùng Dandolo. Phải, vì sự liên quan
mật thiết đến quyền lợi của chúng ta, ta đã không do dự rút gươm
chống lại thân phụ của người đàn bà đang mang tên ta... Nhưng ta thú
nhận rằng bàn tay ta đã run rẩy, đó là một sự yếu đuối có thể tha thứ.
Dandolo, ông ta đã không có sự yếu đuối như vậy, và thanh gươm của
ông ta đã đâm trúng người chồng của con gái mình.

Một sự im lặng, hồi hộp... Tất cả gian phòng lắng nghe từng lời nói

của vị chủ tọa...

– Tại sao ta đã đánh nhau, đây là lý do: Dandolo đã đột ngột thông

báo với ta rằng ông ta không còn muốn là người trong bọn chúng ta
nữa. Ông nói rằng ông đã suy nghĩ kỹ, vì lợi ích của Quốc gia đòi hỏi
Foscari phải ở lại nắm quyền hành, và quyền lợi của Venise sẽ không
thay đổi gì cả trong nước Cộng hòa.

Nhiều tiếng thì thầm hăm dọa ồn ào.
– Tóm lại, sự bại trận của một người đàn ông không phải nhất thiết là

do phản bội, ta có thể biện minh điều đó.

– Và ai có thể chứng minh rằng ông ta không phản bội? Vài giọng

nói kêu lên.

Altieri mỉm cười:
– Ta đã cướp giật của Dandolo lời hứa danh dự rằng sẽ không tiết lộ

về những gì ông ta biết. Nhưng ta còn làm tốt hơn: Dandolo đã bị giữ
luôn ở trong dinh thự của ta và ngay tối hôm nay, ta đã buộc ông ta phải
ký giấy từ chức Đại Pháp quan. Chúng ta không còn gì để lo ngại về
điều đó, ta xin đưa ra lời bảo đảm chính thức.

Một người đàn ông đi lên trên bục.
– Thủy sư tư lịnh hạm đội! Gennero lẩm bẩm, ông run lên bởi tất cả

các thớ thịt và trong bản năng của người cảnh sát.

– Thưa quý vị lãnh chúa và quý bằng hữu, vị thủy sư nói, những việc

mà người bạn đồng hành thân mến của chúng ta, vị thủ tướng tương lai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.