ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 689

Việc cẩn thận đầu tiên của ông là mua một con ngựa tốt và một bộ

trang phục kỵ sĩ; còn về quần áo đang mặc trong mình, ông gói lại để
sau này ông quăng nó ở một nơi hẻo lánh.

– Arétin, ông cằn nhằn, rất có thể tả đúng bộ trang phục của ta mặc.
Thay đổi xong, ông vào một lữ quán sang trọng ăn một bữa ngon

lành và ngủ hai giờ đồng hồ. Đến mười giờ sáng, Bembo cưỡi ngựa ra
khỏi thành phố và phi nước đại trên đường đi Ferrare.

Ông đi nhanh qua miền thượng nước Ý, đến Ferrare rồi Bologne, và

vài hôm sau, ông đến chân dãy núi Apennins nơi cần phải vượt qua để
tiếp tục đi đến Rome.

Ông đi như thế cho đến ngôi làng Firenzuela, mà cái tên có nghĩa là

“tiểu Florence”. Thật vậy, ngôi làng ở trên sườn núi phía bắc dãy
Apennins, và Florence có thể nói là nằm đối diện với nó ở trên sườn núi
phía nam.

Chỉ có một lữ quán tại Firenzuela.
Bembo, ước lượng khoảng cách giữa ông ta và Roland, quyết định

trải qua đêm ở đây. Thật vậy, đêm xuống vào lúc ông đặt chân đến
trước cửa lữ quán, trong khi chủ quán vội vã chạy đến để giữ bàn đạp
cho ông.

Bembo ăn bữa tối rất ngon trong gian phòng chung, rồi gọi chủ quán

đến:

– Lữ quán của ông có vẻ như ít có người lui tới.
– Hỡi ôi, thưa đức ông, ngài nói việc đó với ai! Nếu như thỉnh

thoảng không có một kỵ sĩ quý khách như là đức ông, từ lâu tôi đã đi ăn
mày.

– Vậy ra vào lúc này, không có ai ở trong quán sao?
– Không có ai khác hơn là ngài, thưa đức ông.
– Tốt. Ta muốn nghỉ đêm ở đây.
– Chúng tôi có những chiếc giường tốt, đức ông sẽ chẳng bao giờ

được ngủ ngon như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.