ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 694

– Xa? Tôi tin chắc. Firenzuola ở phía bên kia núi Apennins. Ở đây,

ngài đang ở trên triền núi Borgo.

– Borgo?
– Phải, Borgo, gần Florence.
Bembo giật mình vì vui mừng. Ông đã đi ngang qua Apennins, và

bây giờ ông đang trên đường đi đến Florence, nghĩa là trên con đường
đi thẳng đến Rome, nghĩa là con đường nương náu được an toàn!

– Và để đi đến Borgo? Ông hỏi.
– Xin đức ông đi lên đến trên cao cái khe này cho đến tảng đá được

ánh nắng rọi vào vàng ánh, người chăn dê nói với giọng thi vị và lễ độ
tự nhiên của người dân sơn cước, sau đó ngài sẽ đi theo con đường mòn
quanh co đến một cái chòi nằm lắc lẻo bên sườn núi, con đường mòn sẽ
dẫn đến một con đường lớn đi xuống về hướng Borgo. Nhưng nếu như
đức ông muốn cho tôi đi theo ngài?

– Không, không, giã từ, mục đồng, mi nên nhớ đến lời dặn của ta.
Người mục đồng kiêu hãnh đưa thẳng cánh tay, hoặc là trong một cử

động thề nguyền, hoặc là để chỉ cho Bembo hướng phải đi theo.

Bembo bắt đầu trèo qua cái khe, tìm thấy con đường mòn, ra đến

đường lớn và đi đến Borgo trong buổi chiều.

Tại đây ông mua lại một con ngựa, ông giục ngựa chạy nhanh trên

con đường đi Florence và ông đến Florence vào buổi tối.

Kể từ Florence trở đi, ông bắt đầu được an lòng. Ông đi từng chặng

đường ngắn; những con đường trở thành nhộn nhịp, những kỵ sĩ và
những chiếc xe trạm đi qua; việc đó tạo thành một sự chuyển động
đông đảo, đưa ông ra khỏi những tư tưởng hắc ám.

Đến lúc ông đi qua khỏi Sierra và đến bờ hồ Bracciano, ông tin

tưởng tuyệt đối rằng mình đã thoát nạn.

Ngày hôm sau, ông đến miền đồng quê ở Rome, một cánh đồng khô

khan rộng lớn, bị thiêu đốt bởi ánh nắng mùa hạ. Ông chỉ thấy những
đồng hoang có vài cây kim tước mà hoa gục chiếc đầu ẻo lả dưới
những luồng gió bắc thổi mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.