ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 704

– Ta sắp được biết! Ông nói thêm.
Ông đến ngồi cạnh Roland.
– Thưa đức ông, ông nói, ngài có vui lòng tạm ngưng lại câu chuyện

này, và sau đó chúng ta sẽ nối tiếp, có lẽ với nhiều lý thú hơn!

Roland dùng mắt hỏi người đối thoại.
– Tôi muốn cho ngài xem một quang cảnh lạ lùng đối với ngài, tôi

tin chắc như vậy.

Và đột nhiên, ông quyết định:
– Tôi có thể nói cho ngài biết là người ta vừa tìm thấy trong cảng

Lido thi thể một người đàn ông mà chắc ngài biết rõ. Ông ta đã bị đâm
bởi một bàn tay thành thạo và vẫn còn mang lưỡi dao cắm sâu vào giữa
xương sườn.

– Thật vô ích để làm quấy rối ông về việc đó, ông thân mến, Roland

nói với sự lễ độ làm lạnh giá người ta thấu tới xương. Cái thi thể đó là
tên cướp Sandrigo, vừa được phong chức trung úy đội cung thủ để
tưởng thưởng cho một sự phản bội nào đó.

Guido Gennero đứng sững kinh ngạc một lúc.
– Trong trường hợp đó, thưa đức ông, có lẽ ngài có thể nói cho tôi

biết luôn tên người đàn bà...

– Người đàn bà nào? Roland hỏi vừa đột ngột đứng lên.
– Một người đàn bà... Mà tử thi ôm chặt tử thi của Sandrigo...
Một lời nguyền rủa âm thầm từ trên đôi môi tái mét của Roland.

Chàng chạy xông ra bên ngoài, đi đến bờ sông vào lúc một chiếc ghe
vừa cặp bến, người ta khiêng lên tử thi một người đàn bà được đặt bên
cạnh tử thi của Sandrigo.

Với một cử động dữ dội, Roland vẹt những người đang bao quanh,

quỳ xuống, rờ rẫm tay chân, bắt mạch người thiếu nữ, như để tìm một
tia hy vọng cuối cùng ở nơi nàng.

Hy vọng vô ích!
Roland buông ra một tiếng rên rỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.