ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 705

Và những giọt lệ nóng bỏng chảy dài từ đôi mắt của chàng dù chàng

đã từ lâu mất thói quen than khóc.

– Juana hỡi, chàng lẩm bẩm với giọng nghẹn ngào, Juana, bông hoa

của lòng tận tụy, quả tim của thánh nữ, hiện thân của nhân đức, em đã
đi đến cuối đường thống khổ!... Nạn nhân đáng thương mà cuộc đời chỉ
là một nỗi thống khổ và sự quên mình, em đã hết đau khổ!... Ôi Juana,
em gái đáng kính của ta, em không muốn sống yên lành sao, ít ra với
hạnh phúc mà ta đang chuẩn bị cho em!... Em đã đạt đến cái vận mệnh
thảm thương của em, và giấc mơ của em, người kỹ nữ khốn khổ, rất
trinh bạch và tinh khiết, giấc mơ của em đã giết chết em!... Vĩnh biệt,
Juana... Hãy yên giấc ngủ ngàn thu trong giấc mộng thánh nữ của em,
trong khi ta, ta theo đuổi để hoàn thành giấc mộng đó của kẻ bị đọa
đày...

Chàng cúi xuống, đỡ chiếc đầu tái mét và đặt lên trên trán một nụ

hôn thành kính của một người anh.

Rồi chàng đứng lên.
Chàng ném một ánh mắt cuối cùng lên thi thể của Juana, rồi đột

nhiên quay lại, và đám đông ngạc nhiên tránh ra trên lối đi của chàng.

Roland đưa mắt tìm viên cảnh sát trưởng.
Chàng thấy ông đứng cách chàng vài bước.
– Thưa ông, chàng bảo ông ta, ông có nói rằng ông muốn giúp cho ta

một công việc lớn!

– Thật vậy, thưa đức ông.
– Vậy thì! Ta sẽ tạo cơ hội cho ông; sau đó, ta sẽ giũ sạch mọi sự ân

nghĩa với ông, bởi vì ông có lòng tri ân.

– Ngài hãy nói đi, thưa đức ông.
– Ta đã dự liệu rằng ta sẽ không rảnh rang suốt cả ngày... Ta cần phải

lo cho những người sống... Những người đã chết, thưa ông không cần
thiết nữa. Tuy nhiên, ta muốn rằng người con gái bất hạnh này phải
được tống táng tử tế...

Roland vội vàng đưa tay lên lau mắt...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.