ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 726

Với một cử động rất nhẹ, Grimani vừa thành công kéo chiếc áo

choàng phủ kín lên đầu gối của ông, nghĩa là giấu kín được hai bàn tay
– để tự do hành động.

Roland không nhận thấy gì cả.
Chàng nói tiếp:
– Làm thế nào, ngài lãnh chúa Grimani, ngài trẻ, ngài đẹp, ngài

thông minh, cuộc đời mở rộng trước mắt ngài, tươi cười, và lúc bấy giờ
người ta cứ ngỡ rằng bận lo nghĩ về những ý tưởng cao quý, thì ngài,
ngài lại suy gẫm đến vụ giết một người đàn bà để làm thỏa mãn, tôi
không biết một lòng tham vọng đáng thương nào!...Đi đi, Grimani, tôi
sẽ bỏ qua buổi tối hôm nay, tôi sẽ bỏ qua tội ác của ngài, tôi sẽ quên
rằng ngài muốn theo về phe những kẻ áp bức để chống lại những người
bị áp chế. Tôi sẽ quên tất cả việc đó, bởi vì ngài còn trẻ, bởi vì tôi tin
rằng ngài đã lầm đường lạc lối, và có lẽ một bài học lớn hôm nay sẽ
giúp cho ngài trở thành một người đàn ông cao quý. Hãy đi đi, hãy thề
với tôi rằng ngài sẽ rời khỏi Venise ngay đêm nay, và ngài sẽ trở lại tìm
tôi trong vòng một tháng...

Để thay cho câu trả lời, Grimani bật ra một tiếng cười man rợ, ông

đứng lên, ấn mạnh một cái cho chiếc ghe tròng trành và vẹt chiếc áo
choàng ra sau lưng, ông nhảy đè với cả sức nặng lên trên mình
Roland...

Giây lát sau, Grimani rớt xuống sông, tối tăm mặt mũi, bị ngạt thở,

bị khủng khiếp, cây dao găm rơi mất, và có cái gì đó ở quanh cổ ông,
như là một cái gông bằng sắt.

Việc gì đã xảy ra?
Đó là Roland không lúc nào bỏ qua các cử động của ông, có thể nói

là chàng theo dõi từng bước đi của ông, chàng đứng lên đồng thời với
Grimani và thay vì tìm cách giữ lại thăng bằng, nhưng chàng đã làm
cho chiếc ghe lật úp luôn.

Kết quả là Grimani, thay vì nhảy đè lên trên mình Roland, lại bị rớt

xuống sông, theo bản năng ông xòe hai bàn tay ra để giữ cho mình nổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.