ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 839

– Nếu như ông để cho mọi việc trôi chảy, Roland Candiano sẽ trở

thành người chiến thắng. Không có sự ngờ vực của ông về điều đó. Thế
mà Candiano vừa loan báo cho ông ý định dứt khoát của chàng là bác
bỏ chức vụ Đại Pháp quan.

Nhưng Gennero muốn làm Đại Pháp quan. Đã từ lâu ông ước mơ cái

địa vị đó một cách mãnh liệt... Dán chặt đôi mắt lên trên giấc mộng của
đời ông mà lòng mơ ước đã trở thành cố định và tuyệt đối. Có thể viên
cảnh sát trưởng đang chọn giữa chức vụ Đại Pháp quan và chức vụ Thủ
tướng, bấy giờ ông có do dự chăng? Thật vậy, không phải chỉ vì cái uy
quyền danh dự và gần như tột bực mà ông mong muốn quá mãnh liệt,
quá hăng hái, mà còn là vì cái quyền hành thiết thực và bí mật. Cái thú
vui to lớn của ông là làm cho Venise run sợ từ nơi đáy văn phòng của
ông. Ông được biết tất cả, được biết cả những điều bí ẩn và giải quyết
tất cả theo ý của mình.

Guido Gennero không phải độc ác. Ông không có tham vọng.
Guido Gennero là một mẫu người cảnh sát hoàn toàn theo đúng

nghĩa của nó, và ông mơ ước làm người cảnh sát thực thụ có quyền
hành...

Việc bãi bỏ chức vụ Đại Pháp quan sẽ làm cho ông yếu thế, dù cho

người ta có hiến dâng cho ông một địa vị bề ngoài sáng chói hơn.
Không còn Đại Pháp quan! Ông sẽ phải làm gì ở trong đời! Ông sẽ bấu
víu vào cái gì!...

Để tránh cho cái tai biến thật sự đó, chỉ còn một cách:
Trừ khử chính Roland Candiano!
Phải!... Nhưng ở đây, sự suy luận của Gennero sẽ là hai con đường:
Trước hết, ông quyết định đánh Roland, cần phải đánh chàng bằng

nhát đánh chắc chắn. Với một kẻ địch thủ có tầm vóc đó, không được
ra tay hai lần. Nếu ông đánh hụt Roland, chàng tất sẽ không đánh hụt
ông! Và cuộc trả thù của chàng sẽ ghê gớm.

Thế là lúc bấy giờ Gennero bỗng có ý nghĩ đột ngột sáng suốt trong

đầu óc ông:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.