ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 895

võ khí bằng nhau, thay vì chỉ giản dị đâm chết ngài, là việc tôi đã có thể
làm hai mươi lần kể từ mười phút qua.

– Quả thật ta cám ơn ông, Dandolo nghiêm trang nói. Nhưng ta

không thấy có sự cần thiết để so gươm...

Ta nói theo quan điểm của ông, xin ông hãy ghi nhận; về phương

diện những lợi ích của ông và những lợi ích của những bạn đồng hành
của ông. Ta sẽ hiểu sự cần thiết về cái chết của ta nếu như ta có khả
năng để phản bội...

– Con người yếu đuối, Dandolo... Có thể xảy ra những trường hợp

cần thiết để buộc ngài phải nói ra những gì ngài biết.

– Nếu như ta muốn phản bội, việc đó ta đã làm từ lâu.
– Còn có hai ngày nữa, Dandolo. Quá nhiều để cần đến.
– Ta rời khỏi Venise ngay đêm nay.
– Một sứ giả được phái đi mau lẹ... Tính mạng của một ngàn người

tùy thuộc ở nơi tính mạng ngài... Dù thế nào, Dandolo tôi đã nhận lãnh
một sứ mạng, tôi đã chấp nhận nó, tôi sẽ thi hành nó chỉ với một sự
giảm thiểu là việc ám sát đã làm cho tôi ghê tởm, và rằng tôi tin tưởng
trong sự kết cuộc của cuộc so gươm mà tôi đề nghị với ngài.

Người lạ nói với một sự trang trọng nghiêm nghị.
Dandolo hiểu rằng ông chỉ còn có việc cố tự bảo vệ tính mạng của

mình.

Ông ném chiếc áo khoác, rút dao găm đứng thủ thế. Người lạ cũng

làm như vậy.

Lúc sau, hai kẻ địch cùng bước tới và trận chiến trong đêm tối ở cuối

con đường phố nhỏ tối tăm, diễn ra không tiếng động, không có tiếng
khua rổn rảng làm náo nhiệt như những trận đấu gươm, chỉ có tiếng thở
hổn hển âm vang của hai người đàn ông.

Thỉnh thoảng, một cánh tay giơ lên, như chớp nhoáng, ánh sáng lưỡi

dao găm lóe sáng trong đêm tối, và thế là hết...

Nhát đâm hụt vào khoảng không.
Bấy giờ, họ lại dò xét nhau, đề phòng trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.