ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 918

Và nàng chỉ cảm thấy một sự xúc động yếu ớt.
Đã từ lâu những sợi dây thương mến liên kết nàng với thân phụ nàng

đã bị tháo gỡ. Những sợi dây cuối cùng đã bị tan nát ngay trong cái
cảnh tượng vào lúc Dandolo thuật lại làm thế nào và tại sao ông đã giao
nạp nàng cho Altieri.

Nhưng cái chết có cái đặc quyền ghê gớm là xóa bỏ những hận thù.
Vào lúc đó, Léonore chỉ nhớ lại rằng Dandolo là thân phụ của nàng.
Tình máu thịt nơi nàng đang réo gọi...
Lại nữa, nàng thấy rằng kể từ nay nàng sống cô độc ở trên đời.
Nàng không còn có bạn hữu.
Nàng sợ hãi...
Và, điều đáng buồn, chỉ có cái ý nghĩ về vụ tự sát sắp đến của nàng

đã làm cho nàng yên lòng.

Nàng còn gì phải lo ngại, bởi vì nàng sắp chết!
Nàng có cần gì đến bạn hữu, đến tình nhân, đến cha!
Tất cả đã hết đối với nàng!
Và thế là cũng với sự bình tĩnh, nàng hỏi:
– Ông bảo rằng thân phụ tôi đã bị thương?
– Phải, thưa phu nhân, vì một nhát dao găm ghê gớm. Ngài Dandolo

cao quý chắc đã bị một gã thích khách nào đó sát hại. Sự việc xảy ra
trong con đường nhỏ chạy cặp bên hông trái tòa dinh thự của tôi.
Chúng tôi nghe tiếng kêu la. Tôi lập tức xông ra bên ngoài với ý định
đến cứu giúp cho kẻ đang rên rỉ. Hỡi ôi! Đã quá muộn. Tên thích khách
đã làm xong hành động của hắn. Tôi tìm thấy người cha danh tiếng của
bà nằm trong vũng máu của ngài và tôi chỉ có thể chuyển ngài vào
trong dinh thự của tôi. Tại đây, một y sĩ giải phẫu được gọi ngay đến,
ông đã tuyên bố rằng người bị thương chỉ còn sống được có vài phút.
Và đúng là việc gì đã xảy đến, hỡi ôi!

Léonore đã lắng nghe không chút xúc động dù câu chuyện kể có tô

điểm thêm vài lời nói dối nhẹ nhàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.