ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 150

năm 1949 chúng là một nét đặc sắc của Vũ Hán. Giống cá chép màu bạc
của vùng Vũ Xương là một món ăn tuyệt ngon mà Mao rất ưa thích.

Trong chuyến đi, đâu đâu tôi cũng có dịp chứng kiến việc Mao được xu

nịnh thế nào. Trong việc này, Vương Nhậm Trọng tỏ ra khá xuất sắc. Ông ta
khẳng định:

- Người ta không thể đơn giản so sánh Stalin với Chủ tịch. Stalin đã giết

quá nhiều người. Ngược lại, đảng ta không chỉ khoan hồng kẻ đối lập với
đảng là Vương Minh, mà thậm chí đảng còn cố gắng hòa thuận với ông ta.

Mao vui vẻ đáp lại:
- Tất nhiên, chúng ta phải phân biệt giữa mâu thuẫn trong nhân dân với

mâu thuẫn giữa chúng ta và đối phương. Đề giải quyết những mâu thuẫn
trong dân chúng, chúng ta không được phép bắt hoặc thủ tiêu những người
độc đoán.

Vương nói:
- Nhưng điều đó chỉ có thể thực hiện được dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch.
Và tôi có cảm tưởng rằng, lời tâng bốc của ông ta chỉ là một con tính

thuần túy. Cho đến khi nổ ra cuộc Cách mạng văn hóa, ngôi sao chính trị
của Vương không ngừng lên cao. Khi cuộc Cách mạng bắt đầu, ông trở
thành một trong những phó chỉ huy của Cách mạng và ông bị thất sủng sau
khi ông xúc phạm đến Giang Thanh và công khai diễn thuyết mà không
được bà ta đồng ý.

Gần mươi tám giờ, chúng tôi hạ cánh xuống sân bay Bạch Vân ở thành

phố Quảng Châu. Tại đây đã diễn ra cuộc đón tiếp không kém phần xúc
động. Bí thư thứ nhất của tỉnh ủy tỉnh Quảng Đông Đào Chu đã đến và cả
người lãnh đạo đảng của tính là Trần Dư. Trong khi xe chạy, tôi nhìn qua
cửa xe để cố tạo nên ấn tượng đầu tiên về Quảng Châu. Tôi sửng sốt về sự
bẩn thỉu và sự ồn ĩ ở đó. Rác rưởi tràn ngập khắp nơi và nước cống chảy
lênh láng trên đường phố. Sự ồn ào đơn điệu ở Quảng Đông còn lẫn cả
tiếng guốc gỗ gõ lọc cọc trên mặt đường nhựa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.