ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 163

là lần đầu tiên người ta đã cư xử ngay thật đối với một thày thuốc trong một
vụ xung đột với lực lượng an ninh.

Nhưng Giang Thanh vẫn tiếp tục gây sự với vị bác sỹ của bà. Bác sỹ Hứa

phải làm người chiếu phim cho bà và chỉ được phép chọn những cuốn phim
làm cho bà sảng khoái và đến đêm không làm bà mất ngủ. Nếu ông chọn
không đúng phim bà thích – điều này thường xảy ra – thì lập tức bà nhiếc
mắng ông thậm tệ. Hứa đề nghị không phải làm việc này, nhưng Giang
Thanh không chịu. Xem phim là điều trị chứng suy nhược thần kinh cho bà:
vì vậy trách nhiệm của ông là phải chiếu phim cho bà xem. Tuy vậy, hầu hết
các cuốn phim đều không làm cho bà vừa lòng, nên bà thường chì chiết
ông. Khi xem bộ phim Cuốn theo chiều gió, bà quả quyết, đây là phim
tuyên truyền cho chế độ nông nô ở miền Nam và bà chửi rủa những người
thích bộ phim đó là bọn phản cách mạng đốn mạt. Giữa những năm 1950
mà câu nói đó của bà cũng chẳng có mấy trọng lượng. Thế nhưng vài năm
sau, trong khi diên ra cuộc Cách mạng văn hóa, với lòng thù hận, bà đã hủy
hoại sự nghiệp và cuộc đời của biết bao con người.

Nếu bác sỹ Hứa có chọn đúng cuốn phim bà thích thì bà cũng chẳng hài

lòng. Thỉnh thoảng cảnh phim trên màn ảnh quá sáng, khiến bà khăng
khăng là mắt bà bị đau. Nếu có điều chỉnh tối đi, thì có thể bà lại không
nhìn thấy hình ảnh nữa. Và một khi nếu ánh sáng đã được bà chấp nhận, thì
nhiệt độ trong phòng lại không được ổn, hoặc quá nóng, hoặc quá lạnh,
hoặc là quá ngột ngạt, hoặc gió lùa quá mạnh. Người ta chẳng bao giờ có
thể chiều nổi bà, vì thế họ luôn luôn là người có lỗi và phải chịu những lời
đay nghiến tưởng như không bao giờ dứt của bà.

Mãi khá lâu sau này tôi mới biết rằng, vô số nhưng câu chuyện dính dáng

đến phụ nữ của Mao chính là nguyên nhân thực sự đối với vấn đề của
Giang Thanh. Vì các cô y tá của bà – hầu hết đều là những thiếu nữ trẻ,
quyến rũ – là những chiến lợi phẩm nho nhỏ dành cho Mao – lại ở dưới sự
giám sát của tôi, nên thỉnh thoảng bà đề nghị tôi hãy lưu tâm, đừng để các
cô y tá đó tiếp xúc với chồng bà. Một lần, tình cờ tôi bắt gặp Giang Thanh
ngồi khóc trên một clúếc ghế dài trong công viên ở Trung Nam Hải, trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.