Thường thường sau khi đến nơi bà tỏ ra mệt mỏi và đi ngủ ngay. Nhưng lần
này những sự kiện diễn ra ở đây làm bà trở nên sôi nổi khác thường.
Vì Mao vẫn còn ngủ, Giang Thanh đến gặp Lâm Bưu. Lâm Bưu cũng
vừa mới tới vài tiếng đồng hồ, ông được đưa xuống chân núi nơi đó đỡ lạnh
hơn. Giang Thanh nói chuyện với Lâm Bưu chừng hai tiếng, sau đó bà lại
quay lên núi gặp các nhân vật chóp bu còn lại – Chu Ân Lai và vợ Đặng
Dĩnh Siêu, phó thủ tướng Lý Phú Xuân và cô vợ đẹp của ông là Thái Trang,
và cuối cùng tất nhiên với thị trưởng Thượng Hải Kha Thanh Thế, một
người bạn mới quen và là người cùng chí hướng.
Trước đây Giang Thanh hiếm dính dáng vào chính trị. Hồi còn ở Diên
An, trong thời gian cưới Mao, Bộ chính trị đã đưa ra một điều kiện khá
nghiêm là vợ lãnh tụ không được tham gia chính trị. Vì thế Giang Thanh
nhẩy vào sân khấu chính trị với thuận tình của chồng mình. Việc bà ta bất
ngờ xuất hiện ở Lư Sơn và ngay sau khi rời máy bay đã gặp ngay các nhà
lãnh đạo cao cấp đất nước chứng tỏ rằng Mao gặp khó khăn nghiêm trọng
về chính trị. Việc Giang Thanh xuất hiện được xem như là bà muốn bảo vệ
chồng. Bà kết thúc cuộc viếng thăm chính thức: vào buổi chiều. Lúc ấy
Mao cũng vừa dậy.
Sớm hôm sau Giang Thanh mời tôi, nói:
- Tôi đến đây vì tôi rất lo sức khỏe của Chủ tịch. Nhưng hôm qua tôi vui
mừng thấy là ông hoàn toàn sảng khoái đầu óc và không phàn nàn về sức
khỏe. Tôi tin là trong việc này có công của đồng chí. Chiều qua Lâm Bưu
cho tôi biết là mấy hôm rồi Chủ tịch không ăn được. Đồng chí đừng quên là
bác sĩ riêng còn cần phải theo dõi cả thức ăn cho Chủ tịch nữa. Vì thế đồng
chí nên thường xuyên xuống nhà bếp để mắt xem nhà bếp nấu có thực hiện
tốt nhiệm vụ của mình không.
Tôi hiểu Lý đã kịp qua bà phàn nàn tôi. Nhưng tôi là bác sĩ điều trị,
không phải là bác sĩ dinh dưỡng và không dính líu gì đến công việc theo dõi
nồi niêu xoong chảo ở nhà bếp. Tôi chỉ phải theo dõi sức khỏe của Mao,
nếu Mao ăn không ngon miệng thì đó không phải là bệnh mà lỗi là thức ăn,