ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 420

loạn thần kinh của Giang Thanh lại quấy rầy tôi trong khi tôi đang phải làm
những việc quan trọng hơn. Tôi đành bỏ dở cuộc họp để xem chuyện gì đã
xảy ra. Khi tôi bước vào biệt thự có tên là Tiểu đáo của Giang Thanh thì
toàn bộ nhân viên của bà đã có mặt. Các cô y tá khóc sưót mướt, còn những
chàng vệ sĩ và những cần vụ nam giới tỏ ra khá căng thẳng. Một nhân viên
an ninh túc trực ở đó là Tôn Vĩnh nói: Lần này thì gay rồi.

Tối hôm trước một nữ y tá pha nước nóng để Giang Thanh tắm. Bỗng

nhiên bà kêu ầm lên và vu cho cô y tá cái tội định làm cho bà bị bỏng.
Ngoài ra, Giang Thanh còn cho rằng có người âm mưu đầu độc bà. Vì tôi là
cấp trên của những nhân viên y tế phục vụ bà, nên cuối cùng mọi tội lỗi lại
đổ lên đầu tôi. Tôi tìm cách trấn an đám nhân viên y tế và hứa với họ rằng
đảng sẽ bảo vệ họ trước Giang Thanh. Sau đó tôi mới đến thăm bà Chủ tịch
phu nhân. Vừa thấy tôi, bà ném ngay chiếc khăn lên bàn và giận dữ hỏi:

- Đồng chí phái đến chỗ tôi những y tá kiểu gì thế, thưa đồng chí bác sĩ.

Đồng chí định hại tôi phải không?

Tôi đáp:
- Có chuyện gì vậy?

Bà nghi ngờ hỏi lại:
- Chuyện gì à! Đồng chí không biết sao?
Tôi giải thích cho bà rằng tôi đang tham dự một cuộc họp nên không ở

đây để biết được.

Tìm hiểu sự việc tôi biết rằng nước cũng không quá nóng cho bà ấy tắm,

nhưng đó không phải là nước sôi. Nước chảy từ vòi ra thì không phải nước
sôi rồi. Thêm nữa tôi cũng biết là chính cô y tá cũng đã thử nhiệt độ nước
rồi

Giang Thanh kể lại sự việc mà tôi vừa được nghe. Có y tá nọ cố tình

muốn làm cho bà bi bỏng và cô ta đã đánh tráo thuốc ngủ của bà. Bà nói:

- Lại còn thuốc ngủ nữa chứ, thuốc đã bị biến màu. Các viên trước đây

màu đỏ, hôm qua thì đưa tôi viên màu hồng. Đồng chí nói sao đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.