ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 476

Trương Ngọc Phượng thóa mạ Chủ tịch như vậy được. Nếu đồng chí không
có biện pháp đối với cô ta, tôi sẽ báo cáo cấp trên.

Tôi nói:

- Đồng chí bình tĩnh. Hãy kể xem có chuyện gì xảy ra.
- Tôi không thể bình tĩnh được nữa. Tôi không thể chịu được khi Chủ

tịch bị con người này hạ nhục.

Cô ta bỏ đi tìm Uông Đông Hưng.

Đúng lúc này, anh vệ sĩ Tiểu Chương bước vào và nói:
- Chủ tịch đang tức giận, Chủ tịch nói Trương Ngọc Phượng thật là quá

quắt. Ông muốn triệu tập một cuộc họp để kiểm điểm Trương Ngọc
Phượng.

Khi được nghe kể về việc này. Uông Đông Hưng bực bội nói:

- Lúc nào chúng ta cũng phải giải quyết những chuyện vớ vẩn như thế

này sao? Làm sao chúng ta có thể vì việc này mà triệu tập một cuộc họp?
Quan hệ riêng của Mao với bọn đàn bà thật rách việc. Phải quyết định như
thế nào trong cuộc họp đây?

Nhưng Mao đã yêu cầu phải có một cuộc họp và vì vậy một cuộc họp

cũng được tổ chức tại phòng ăn của ông, trong nhà khách. Chỉ lát sau, Uông
Đông Hưng đã cáo lui và nhường lại chức chủ tọa cho tôi. Vương Hải Dung
lặp lại lời buộc tội của cô ta.

Trương Ngọc Phượng cự:

- Khi tôi và Mao Chủ tịch cãi nhau. Ông đã chửi tôi và thậm chí còn chửi

cả mẹ tôi, nên tôi mới chửi lại.

Khi Trương Ngọc Phượng định kể vụ cãi cọ đó được bắt đầu như thế nào,

thì tôi cho rằng, cuộc họp nên tạm hoãn tại đây là hay hơn. Nếu không, cô
ta sẽ còn kể tiếp về mối quan hệ tệ hại của cô ta và Mao. Nếu tôi để cho
cuộc họp tiếp diễn, có lẽ Mao sẽ có cảm tưởng rằng một số người trong
chúng tôi muốn can thiệp vào đòi tư của ông, mặc dù cuộc họp do chính
ông yêu cầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.