ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 477

Nhưng Vương Hải Dung vẫn cương quyết và đòi phải có một quyết định.

Tôi cảm thấy tình hình có vẻ căng, nên giao lại cho Uông Đông Hưng để
ông ta phân tích cho Vương Hải Dung. Ngoài ra, tôi yêu cầu y tá trưởng là
Ngô Từ Tuân phải thuyết phục Trương Ngọc Phượng đến gặp Mao và tự
kiểm điểm.

Vương Hải Dung vẫn không bằng lòng với cách giải quyết của chúng tôi.

Cô ta phê phán tôi và Uông Đông Hưng là thiếu công bằng. Cô bực tức lên
đường trở về Bắc Kinh.

Còn Trương Ngọc Phượng vẫn ấm ức. Cô chất vấn tại sao cô phải tự

kiểm điểm trước Mao, ông đã chửi mẹ cô cơ mà. Trương Ngọc Phượng rời
nhà khách và lên đoàn tàu của Mao.

Chẳng bao lâu sau, tình hình trở lại bình thường.
Sau đó ít lâu, Mao bị nhiễm lạnh khiến ông bị viêm phế quản, ho và sốt.

Mặc dù tôi đã giảm được nhiệt độ và những trận ho của ông, nhưng Mao lại
bị viêm thanh quản và không thể nói được. Vì sợ bị câm lâu dài. nên ông
nài nỉ tôi hãy chữa cho ông. Tôi giải thích cho ông rằng, phải đợi đến lúc
bệnh viêm phế quản thuyên giảm đã. Nhưng ông cứ khăng khăng đòi được
điều trị.

Tôi điều trị ông bằng phương pháp vật lý trị liệu, nhưng ông bỏ cuộc

ngay sau buổi đầu tiên, nên tôi đã pha chế một thứ được liệu từ những thảo
được của Trung Quốc vốn được coi là rất hiệu nghiệm. Chỉ sau hai ngày
ông đã có thể nói được vài câu, sau ba ngày nữa ông đã nói chuyện được
bình thường. Ông đòi đi bơi. Ông bỏ ngoài tai lời khuyên của tôi và nói:

- Tất cả những phương pháp điều trị của đồng chí bằng y học Trung

Quốc hay y học Tây phương thực ra chẳng có tác dụng. Bởi là phương pháp
điều trị tốt nhất.

Nói rồi ông bỏ đi đến bể bơi và bơi vài vòng.

Sau ngày lễ mồng một tháng 5 năm 1965. Mao quyết định đến thăm Tinh

Cương Sơn, một vùng giáp ranh giữa tỉnh Hồ Nam và Giang Tây. Đó là nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.