trách bộ phận này là Trần Bá Đạt, thư ký chính trị chính của Mao.
Mao cũng có một số thư ký chính trị trong số đó có Giang Thanh vợ ông,
Hồ Kiều Mục và Điền Gia Anh. Những nhà lãnh đạo khác cũng có ban thư
ký như thế số lượng của nó thay đổi và các bà vợ của chính giới lãnh đạo
cũng tham gia ban này.
Ban bảo mật do Lý Chí Dương và ban cơ yếu do Vương Kha đứng đầu là
cơ quan bí mật nhất của Ban tổ chức. Nhiều người trẻ và tài năng làm việc
ở đó. Họ phải có trí nhớ tuyệt vời biết cách hoá mã và giải mã các thông tin
khác nhau chủ yếu là các bức điện đặc biệt. Bộ mã ấy khác hẳn với bộ mã
điện báo chính thức của Trung Quốc và luôn thay đổi để bảo toàn bí mật.
Nó dùng để truyền tin bí mật trong nội bộ lãnh đạo và giới quân sự cao cấp.
Nhân viên được đào tạo trong một trường đặc biệt ở Trương Dương Kiều,
tỉnh Hà Bắc, mỗi một nhân viên cơ yếu đều mang một bí số riêng. Họ phải
biết bộ khoá mã và cần bảng và dẫn giải tra cứu. Khi lớn tuổi, trí nhớ giảm
đi thì họ chuyển sang việc khác.
Ban cơ mật đảm bảo an toàn bí mật khi truyền và nhận thông tin giữa các
nhà lãnh đạo đảng và quân đội trong nước. Phần đông cán bộ của cơ quan
này xuất thân từ thành phần cơ bản và thường là không được học hành gì
cả, thậm chí không biết đọc biết viết. Họ làm công việc giao liên và đưa chỉ
thị xuống các tỉnh xa ở Trung Quốc. Người ta đòi hỏi họ không phải là học
hành mà là lòng trung thành tuyệt đối về mặt chính trị.
Ban lưu trữ do Tăng Sơn phụ trách có nhiệm vụ ghi chép các số liệu lưu
trữ
Ban hậu cần vận tải do Đặng Đình Tường phụ trách đảm nhận cung ứng
vận tải để cung cấp tất cả các thứ cần thiết cho cơ quan đảng.
Bệnh viện chúng tôi trực thuộc La Đạo Nhương và Phó Liêm Chương, có
nhiệm vụ bảo vệ sức khỏe của tất cả những người làm việc trong cơ quan
đảng. Tất cả biên chế Ban tổ chức, từ những nhà lãnh đạo cao cấp đến nhân
viên quèn và gia đình họ, đề là bệnh nhân của tôi. Mọi người phần đông là
trẻ và khỏe mạnh hiếm khi đến bệnh viện, bệnh thì xoàng nê không cần