ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 561

cách mạng – từ trước 1949 và vẫn như hôm nay. Bà ta đưa phần thuốc chưa
dùng cho Diệp Quần và yêu cầu phân tích xác nhận không chỉ một lần rằng
thuốc là thuốc đọc và bà cũng chờ đợi kết quả như thế.

Diệp Quần gọi Uông Đông Hưng.

Uông khuyên Diệp Quần kiểm tra khách quan trong phòng thí nghiệm và

thông báo kết quả cho Giang Thanh. Vấn đề chẳng đơn giản như vợ chủ
tịch đã nói. Thuốc lấy từ tủ thuốc do đội bảo vệ quản lý, và trách nhiệm
cuối cùng nằm ở Uông Đông Hưng. Theo quy tắc bác sĩ chỉ có thể kê đơn
cho Mao, Giang Thanh hoặc những nhà lãnh đạo cao cấp khác, nhưng bản
thân lại không có quyền mang nó. Nếu có vấn đề gì, thì hiệu thuốc chịu
trách nhiệm.

Diệp Quần mang thuốc đi phân tích ở viện hàn lâm y học quân sự.
Kết luận nói là thuốc tương ứng với nhãn hiệu trên lọ và không tìm thấy

chất độc.

Giang Thanh điên tiết lên. Khi Diệp Quần đưa bản kết luận, Giang Thanh

vứt cả thuốc và giấy xuống sàn và kêu lên la tất cả do các phần tử xấu ở
viện hàn lâm y học quân sự viết ra.

Diệp Quần bảo vệ bản thân và chồng bà. Bà giải thích là những nhân viên

ấy và Lâm Bưu coi yêu cầu của Giang Thanh có tầm quan trọng lớn nhất.
Lâm Bưu tự tay trao thuốc cho chủ tịch viện hàn lâm y học quân sự, việc
phân tích được tiến hành nghiêm túc và cẩn thận.

Không gì có thể làm dịu Giang Thanh, và hai người đàn bà coi nhau lạnh

lùng. Diệp Quần, tuy nhiên, cảnh giác hơn. Bà vơ lấy thuốc và bản kết luận,
trao lại cho Uông Đông Hưng.

Liên minh Giang Thanh và Lâm Bưu bắt đầu rạn nứt. Uông Đông Hưng

ngả về phía Lâm Bưu. Tôi là con tin đơn độc trong trò chơi chính trị của họ.

Răng Giang Thanh lại đau. Mọi người rõ là răng hỏng cần phải nhổ. Lâm

Bưu và Chu Ân Lai lãnh trách nhiệm và cử hai bác sĩ Vương Thế Bình và
Bằng Trịnh Giang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.